Chương 111: [Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Ăn Hàng Thiên Bẩm (2)

Phiên bản dịch 5112 chữ

Chỉ là trong 【 Hưng Thịnh nông trang 】bây giờ chỉ có hai mươi mẫu Linh điền, đây là bởi sau khi gia tộc gặp đại nạn, kinh tế vẫn luôn căng thẳng. Vốn dĩ là muốn đợi sau khi Lục gia gia Vương Tiêu Hàn đột phá Linh Đài cảnh, ổn định cục diện gia tộc rồi từ từ khai thác Linh điền còn lại.

Kết quả Vương Tiêu Hàn đột phá Linh Đài thất bại, cũng khiến cho kế hoạch khai thác Linh điền gặp trở ngại.

Nhưng bây giờ, Vương Thủ Triết cần phải khai thác Linh điền, bằng không sẽ kìm hãm tiến độ tu luyện và sự phát triển của các tử đệ trong gia tộc, không thể cứ mua Linh mễ ở bên ngoài mãi được?

Mười viên linh thạch cũng là thứ mà Vương Thủ Triết cắn răng mua.

Lại không ngờ, nha đầu phá phách Vương Ly Từ này lại dùng mười càn kim cược ra được ba bốn viên!

"Nha đầu, ngươi có biết đổ thạch là không đúng không?" Giọng nói của Vương Thủ Triết hơi nghiêm khắc. Tuy cược thắng thì được lợi ngay tức thì nhưng gió này không thể kéo dài. Bằng không nếu sau khi đại nha đầu nếm được lợi ích, trầm mê với đổ thạch thì có nhiều tiền hơn nữa cũng sẽ thua trắng.

"Hừ?"

Vương Ly Từ bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, lạnh run, hu hu nói:

“Tứ thúc, cái gì gọi là đổ thạch? Ta chỉ cảm thấy bên trong viên đá đó có đồ ăn ngon, rất giống dáng vẻ của món đồ rất rất ngon, cái tên tán tu đáng ghét đó cũng nói bên trong chắc chắn có hàng ngon. Ai mà ngờ, hắn gạt ta... Hu hu hu, tiền của ta cạn sạch rồi, vốn dĩ có thể mua được rất nhiều cá khô, bạch tuộc khô, cá mực..."

Từ sau khi đến Bách Đảo vệ, Vương Ly Từ đã mê đắm trong mỹ vị của đồ khô ngay lập tức, cảm thấy còn ngon hơn cả mứt ép. Linh thạch gì đó, nàng chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nghe qua.

"Ăn hàng! Trong linh thạch có thể có cái gì ngon chứ? Đầu óc của ngươi từ sáng đến tối cứ nghĩ đến cái gì vậy?" Vương Thủ Triết đỡ trán, thật sự là vừa buồn cười vừa tức giận.

"Được rồi được rồi, đừng khóc nữa." Tứ thẩm Từ Chỉ Nhu vội vàng bước ra giảng hòa, ôm Vương Ly Từ an ủi, khuyên nhủ Vương Thủ Triết:

“Thủ Triết, đại nha đầu vẫn còn nhỏ mà. Bình thường cũng chẳng đi đâu xa, không hiểu những thứ này."

"Ô ô ô, tứ nãi nãi, cái tên tán tu đáng ghét đó cũng không biết động tay động chân gì khiến người ta thật sự cảm thấy có đồ ngon bên trong, nhưng, nhưng vừa cắt ra thì toàn bộ đều là rác không thể ăn." Vương Ly Từ đau lòng không thôi, tức quá đi mà.

Rác sao?

Vương Thủ Triết đỡ trán, hơi lắc lư muốn ngã. Nếu linh thạch đều là rác thì trên thế giới này còn có bảo vật sao? Nhưng có lẽ Vương Ly Từ thật sự không biết cái gì gọi là linh thạch, từ nhỏ đến lớn nàng đều lớn lên trong gia tộc, Vương thị quá nghèo, linh thạch quá ít.

Đã đến lúc này, Vương Thủ Triết thật sự tin đại nha đầu không có lừa mình.

Nàng không có chỉ số thông minh đó!

"Thủ Triết, nếu đại nha đầu thật sự có thể cảm nhận ra có đồ ngon ở bên trong." Ánh mắt của tứ thẩm Từ Chỉ Nhu lộ ra hi vọng nói:

“Đây chẳng phải nghĩa là..."

Đương nhiên Vương Thủ Triết cũng nghĩ đến điểm này, nhưng cuối cùng hắn không tài nào hiểu được, lập tức nhìn Lung Yên lão tổ.

Lung Yên lão tổ nhướng mày cũng nghi ngờ không thôi nói:

“Theo ta biết, cho dù là tu sĩ Thiên Nhân cảnh thì muốn nhìn thấu đổ thạch cũng phải thi triển mật pháp mới được, hao tổn và động tĩnh tuyệt đối không nhỏ. Nhưng trước đây từng nghe qua một số quái nhân có đồng thuật đặc biệt, cũng có thể nhìn thấy đổ thạch. Chỉ là loại người này quá hiếm, hơn nữa mắt thi triển đồng thuật sẽ phát sinh biến hóa dễ dàng nhận ra, loại giống như Ly Từ...ta chưa từng nghe thấy." Ngừng một lát, lão tổ lại nói:

“Thủ Triết, thế giới rộng lớn hơn ngươi tưởng tượng nhiề. Những gì ta nghe và thấy chẳng qua chỉ là một hạt cát trên sa mạc mà thôi. Có lẽ, nha đầu Ly Từ này rất có thiên phú trên phương diện linh giác."

Cái gì là thiên phú linh giác? Vương Thủ Triết hơi không tin. Cho dù nha đầu này có chút thiên bẩm, phỏng chừng cũng là thiên phú ăn hàng.

Thử một chút là biết ngay, Vương Thủ Triết lấy ra 30 càn kim giao cho Vương Ly Từ nói:

“Đi mua ba viên đá về đây, nhớ kỹ, nhất định phải là loại đá cảm giác có đồ ngon ở bên trong đó."

Sau đó Vương Ly Từ cũng không khóc nữa, dùng ánh mắt hồn nhiên kèm theo vẻ khó hiểu liếc nhìn Vương Thủ Triết, Tứ thúc có phải bị tức đến ngốc rồi không? Bị lừa một lần còn chưa đủ khôn hay sao?

"Haha."

Hai má của Vương Thủ Triết đều co rúm lại, cười lạnh:

“Đại nha đầu à, quên nói với ngươi, Tứ thúc vừa mua hai quyển..."

Lời còn chưa nói xong, Vương Ly Từ đã vội vã cầm kim phiếu ba mươi càn kim, phóng đi như một cơn gió.

Tốc độ và phản ứng đó đến Vương Thủ Triết cũng hơi ngẩn ra, hắn không dám tin chắc đại nha đầu có phải có linh giác thiên bẩm gì không, nhưng có thể khẳng định nàng nhất định có thiên phú tốc độ.

Nhưng sợ nàng chịu thiệt, nhanh chóng bảo Vương Trung và Vương Dũng đi theo.

"Thủ Triết ngươi cũng thật là..." Tứ thẩm Từ Chỉ Nhu ở bên cạnh mỉm cười một cái.

Thực ra Vương Thủ Triết cũng chỉ ôm tâm thái thử vận may.

Trầm mê vào đổ thạch đương nhiên không đúng, nhưng nếu Vương Ly Từ thật sự có thiên bẩm dị thường gì đó, vậy thì lợi dụng thiên bẩm đi "sửa dột", đây không hẳn không phải là một con đường phát tài ngoài ý muốn bổ sung tài nguyên cho gia tộc.

Bạn đang đọc [Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    201

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!