Chương 58: [Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Ánh Tú Lư Thị (2)

Phiên bản dịch 4758 chữ

“Tiểu cữu, sao lại làm phiền ngài tự mình đến đón rồi.” Vương Thủ Triết vội vàng chắp tay nói.

Vị nam tử này chính là đệ đệ ruột thịt của Lư Mộng Tuyết, mẹ đẻ Vương Thủ Triết - Lư Chính Kiệt, trụ cột trong một đời thanh tráng niên của Ánh Tú Lư thị. Hắn mới chỉ ngoài 30 mà thực lực đã đạt đến Luyện Khí cảnh tầng 8, là người có hi vọng đột phá đến Linh Đài cảnh.

Thời gian trước hắn còn đặc biệt chạy tới Bình An trấn, tham gia tang sự của Vương Định Nhạc, nên tự nhiên gặp Vương Thủ Triết cách đây không lâu.

“Không phải vì đặc biệt đón ngươi sao.” Lư Chính Kiệt ý cười dạt dào dần ngừng lại: “Mấy ngày trước có một đám thương nhân du hành giả trang đạo tặc, diệt một nhà phú thương bảy người, chúng ta lần theo manh mối phát hiện bọn hắn đã trốn về phía Sơn Dương, nên ta đang đi theo tra chuyện này. Chuyện ngươi tới Ánh Tú, ta đã nghe gia tướng bẩm báo, ngươi cứ tự đi gặp Đại cữu ngươi đi, ta bây giờ chưa rảnh đi về với ngươi.”

“Vậy thật trùng hợp.” Vương Thủ Triết cười nói: “Ta mới từ Sơn Dương tới, dọc đường vừa vặn bắt được một tên tội phạm, theo sơ bộ thẩm vấn chắc hẳn hắn ta chính là tên tội phạm mà tiểu cữu nói.”

“Cái gì?” Lư Chính Kiệt hơi giật mình.

Sau đó, Vương Thủ Triết giao tên tội phạm kia cho Lư Chính Kiệt, đồng thời tự thuật lại một lần chân tướng sự tình: “Phạm nhân ta liền giao cho tiểu cữu, có điều hắn đã giấu tang vật đi, chuyện này ta không tiện nhúng tay, tiểu cữu ngươi tự phái người thẩm vấn vậy.”

“Như vậy thì bớt chuyện rồi, Lư Nghĩa, chuyện kế tiếp liền giao cho ngươi xử trí, tận lực tìm tài vật về, cho người sống sót của nhà phú thương một công đạo.” Lư Chính Kiệt vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ phân phó một câu.

Huyền Vũ thế gia có đủ loại đặc quyền tại địa phương, nhưng cũng gánh vác chức trách thủ hộ cho bình dân bên dưới.

“Vâng, Nhị đương gia.” Một nam tử sắc mặt có chút âm lệ hung hãn ra khỏi hàng, tàn nhẫn mà cười gằn một tiếng: “Tặc tử này thật to gan, dám phạm tội trên địa bàn của Lư thị chúng ta. Rơi vào trong tay của ta, ta bảo đảm hắn muốn sống không được muốn chết không xong.”

Lời ngoan ác như thế khiến cho Vương Thủ Triết nhìn hắn nhiều hơn một cái.

“Lư Nghĩa rất có tâm đắc ở phương diện tra tấn.” Lư Chính Kiệt vừa cười vừa nói: “Ngươi có thể cử một gia tướng có chút tư chất đi theo học tập.”

Đối với cái này, Vương Thủ Triết từ chối cho ý kiến.

Nếu như thuần túy là về tra tấn thì “kiến thức” của Vương Thủ Triết vẫn rất phong phú, hắn đúc kết được nhiều tri thức hỗn tạp, dù gì thì mấy đoạn như phim hình sự trinh sát, phim gián điệp… ở hiện đại có nhiều lắm, hơn nữa thủ đoạn còn rất khoa học hóa.

Cũng không xoắn xuýt thêm trên mấy chuyện này nữa, nhiệm vụ bắt đào phạm đã hoàn thành, Lư Chính Kiệt tự mình dẫn Vương Thủ Triết cùng nhau về chủ trạch Ánh Tú Lư thị.

So với Sơn Dương Công Tôn thị xây chủ trạch ở giữa sườn núi, thế vững như thành đồng, thì chủ trạch của Ánh Tú Lư thị lại được xây dựng ở trên bán đảo trong hồ Ánh Tú, ba mặt toàn nước, địa hình hiểm trở dễ thủ khó công.

Chỉ đơn thuần về quan hệ máu mủ, Vương Thủ Triết và Lư thị có liên hệ rất sâu, nên ở nơi đây hắn tự nhiên sẽ được nhận sự chiêu đãi tiêu chuẩn cao.

Còn chưa vào cửa, liền có một người thiếu nữ mặc váy áo đỏ vọt ra, xông vào trong ngực Vương Thủ Triết: “Thủ Triết biểu ca, Tiếu Tiếu rất nhớ ngươi.”

Lư Tiếu Tiếu!

Đắc nữ được sủng ái nhất của tộc trưởng đương thời Lư Chính Hùng.

Nhưng Vương Thủ Triết còn chưa kịp nói, Vương Lạc Tĩnh trốn ở phía sau hắn, đột nhiên kéo lại tay hắn: “Tứ ca ca, Tĩnh nhi có chút không thoải mái.”

Không thoải mái?

Vương Thủ Triết sững sờ, vội vàng lôi kéo tay nhỏ của nàng ân cần nói: “Lạc Tĩnh khó chịu chỗ nào, chẳng lẽ là lúc ngủ trong xe ngựa…”

Lời mới nói phân nửa, lại phát hiện ánh mắt của hai thiếu nữ đối diện nhau không che giấu chút địch ý nào, lửa văng khắp nơi.

“Ngươi là ai?” Lư Tiếu Tiếu ôm cánh tay Vương Thủ Triết, trừng mắt nói với Vương Lạc Tĩnh: “Còn không mau thả tay Thủ Triết biểu ca ra, đồ nữ hài tử không biết xấu hổ.”

Ở khu vực Trường Ninh vệ, đại bộ phận nữ tử thế gia nếu đặt tên đều sẽ không đặt bối phận, khá tùy tâm sở dục. Bình An Vương thị do có lịch sử lâu đời, Trụ Hiên lão tổ đã tự mình quyết định chữ lót cho nữ tử, quy củ như thế tự nhiên cũng tiếp tục được kéo dài.

“Ta là muội muội của tứ ca ca, tứ ca ca sủng ái ta nhất.” Vương Lạc Tĩnh không nhượng bộ chút nào mà đứng một bên phóng đại, trào phúng nói: “Ta thấy ngươi mới không biết xấu hổ, vừa thấy mặt đã xông vào trong ngực tứ ca ca.”

“Ngươi gạt người, Thủ Triết biểu ca sủng ái ta nhất.” Lư Tiếu Tiếu tức giận nói: “Mỗi lần gặp mặt, Thủ Triết biểu ca đều sẽ mang quà cho ta.”

“Tứ ca ca đối với ta mới là tốt nhất, hôm trước còn tặng một tổ Tử Tinh Linh Phong cho ta chơi, giá trị hơn 200 càn kim đó.” Vương Lạc Tĩnh ngẩng đầu, một bộ lấy le.

Bạn đang đọc [Dịch] Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    295

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!