Ryan cảm thấy rất yên tâm khi có được lực công kích tầm xa mạnh mẽ như vậy, hắn giơ chiến chùy lên:
- Tiến lên, các chiến sĩ!
- Xông lên!!!
Ike còn chưa đợi Ryan nói xong liền lập tức đạp ngựa lao xuống sườn đồi.
- Xông tới!
Những Kỵ Sĩ lang thang còn lại cũng điên cuồng lao về phía Lang Kỵ binh Goblin.
- ...Những người này không biết tuân lệnh sao? Quên đi, dù sao cũng chỉ là một vài Goblin mà thôi, hẳn là không thành vấn đề.
Khi Ryan nhìn thấy ngay cả Rost cũng đã lao xuống thì quả quyết từ bỏ chỉ huy.
Chỉ thấy Ike cầm một thanh trường kiếm và lao thẳng về phía Lang Kỵ binh Goblin đang lao tới trước mặt, Goblin cũng hét lên và thúc giục Tọa Lang lao tới. Vào thời điểm hai người đụng độ, Ike hơi điều chỉnh cơ thể để tránh thoát trường thương, thanh trường kiếm trong tay hắn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, cắt đứt một nửa cơ thể của con Goblin.
Dòng máu đỏ của Goblin bắn tung tóe trong không khí, điều này càng khơi dậy sự hung dữ của một số Kỵ Sĩ lang thang. Các Lang Kỵ binh Goblin giao chiến với họ ở cự ly gần trong chớp mắt đã bị đánh thất linh bát lạc. Những con Goblin thấp bé với trường đao và trường thương trong tay khó có thể làm bị thương Kỵ Sĩ lang thang. Ngược lại, những con Tọa Lang còn mấy phần sức chiến đấu rất nhanh cũng đã chết dưới lưỡi kiếm của các Kỵ Sĩ lang thang.
Goblin chưa bao giờ là biểu tượng của sức mạnh. Trong đám da xanh, chủng tộc có địa vị thấp hơn chủng tộc Orc này là một thể tập hợp có ba loại biểu tượng: thực lực kém cỏi, sĩ khí kém cỏi và năng lực chỉ huy kém cỏi. Đội quân Goblin bình thường chỉ cần tổn thất một phần mười trở lên thì rất nhanh sẽ tan tác, mà thủ lĩnh của bọn chúng chính là người chạy nhanh nhất, so với những Goblin cặn bã này thì các Kỵ Sĩ lang thang mặc dù không phong hào không tước vị nhưng họ đều là những quân nhân chuyên nghiệp đã trải qua huấn luyện quân sự tiêu chuẩn, lại còn có bộ trang bị hợp lý nên đánh bại bọn Lang Kỵ binh Goblin này là điều rất dễ dàng.
"Xoẹt~" Một con Tọa Lang bị bắn vào mắt và lăn xuống sườn đồi.
Bán Tinh Linh lại giương cung và bắn một mũi tên.
"Xoẹt~" Lại một con Tọa Lang bị bắn vào cằm, nó đập đầu xuống đất, lăn mình xuống đám cỏ rậm rạp bên cạnh và không ngưng rên rỉ.
- Thật tài giỏi! Esters, người ta nói những cú tề xạ của Mộc Tinh Linh giống như mưa tầm tã, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền!
Ryan không giục ngựa xông về phía trước mà chỉ xuống ngựa và đứng bên cạnh Esters, kẻ thù quá yếu ớt nên hắn đã mất hứng thú ra tay.
- Ở nơi đó của chúng ta, tiễn thuật của ta cũng không tính là xuất sắc, mỗi người trưởng thành trong rừng rậm đều đã luyện tập bắn cung ít nhất hai mươi năm.
- Hai mươi năm đối với ngươi không có ý nghĩa gì, nhưng đối với nhân loại... đây có thể là một nửa cuộc đời của họ. Esters, cứ trực tiếp gọi ta là Ryan đi.
Ryan nhìn về phía mấy Kỵ Sĩ lang thang đã đánh cho mấy tên Lang Kỵ binh Goblin này chạy trối chết, bỏ lại vài thi thể rồi bỏ chạy về phương hướng ban đầu.
- Hai mươi năm đối với ta mà nói cũng không phải là ngắn, Ryan, và đối với phụ thân ta cũng vậy. Khi ta được coi là có thể tự mình gánh vác một phương ở tuổi ba mươi lăm thì hắn cuối cùng cũng rời bỏ ta, rời bỏ thế giới này.
Lang Kỵ binh Goblin đã rời khỏi tầm bắn của bán Tinh Linh, Esters đặt cung tên xuống:
- Thế nhưng đã mấy chục năm trôi qua, mẫu thân ta vẫn xinh đẹp như xưa, bây giờ trông ta còn già hơn nàng.
- Đây là lý do ngươi không muốn ở lại trong rừng à?
Ryan suy nghĩ một lúc rồi cười khanh khách.
- Lạc lõng và yếu đuối. Khi ở cùng họ, ta luôn cảm thấy họ đối xử với ta như một đứa trẻ... Đó có lẽ không phải là ảo giác của ta. Không giống như khi ở với con người, ta cảm thấy mình như một trưởng giả, và như một người khổng lồ.
Bán Tinh Linh đặt cây cung ngắn ra sau lưng, vẻ mặt khinh thường:
- Trong rừng rậm chỉ cần có cầm được cung thì không ai không biết hai loại kỹ xảo là liên châu tiễn và phân liệt tiễn, còn ở đây thì sao? Ta dám nói rằng ở Nord, một đội quân lãnh chúa hoàn chỉnh sẽ không có quá hai mươi du hiệp biết cái này.
- Đúng vậy, nhưng binh lính loài người có thể phát huy được hiệu quả chiến đấu nhất định sau khi huấn luyện khoảng nửa năm.
Ryan nhìn thấy mấy Kỵ Sĩ lang thang đã đánh bại hoàn toàn Lang Kỵ binh Goblin, vì vậy hắn xoay người lên ngựa:
- Tinh Linh thì sao?
- ...Được rồi, ít nhất phải mất mười năm để trở thành một thủ vệ cánh rừng hợp cách, bởi vì Tinh Linh học hỏi luôn chậm một chút.
Esters cũng lên ngựa, hai người đợi một lúc, trong khi Ike và những người khác vẫn đang bận thể hiện sự vũ dũng của mình thì Rost đã quay trở lại, trên tay hắn cầm hai lỗ tai Goblin:
- Có gì đó là lạ, Ryan tiên sinh.
- Số lượng quá ít phải không?
Ryan xòe tay ra, trên mặt không hề có chút bối rối nào:
- Thông tin chúng ta nhận được là có hơn ba mươi Lang Kỵ binh Goblin và nhiều Trường mâu thủ, nhưng trước mắt số lượng Lang Kỵ binh Goblin mà chúng ta thấy không quá mười lăm, Trường mâu thủ cũng không thấy bóng dáng, đây rõ ràng là một mưu kế, Rost, Goblin luôn xảo quyệt.
Đúng vậy, so với lũ Thú Nhân Orc đó thì lũ Goblin cũng có da xanh này là những sinh vật miễn cưỡng có suy nghĩ, đây có thể là sự khác biệt giữa việc lao lên đánh người và ném tảng đá, rồi lao lên đánh người khác.
- Giương đông kích tây! Quân đội Goblin khác đã đánh lạc hướng chúng ta! Oliver và những người khác đang gặp nguy hiểm!
Rost kêu lên, nhưng hắn ta ngay lập tức trầm tĩnh lại:
- Ha! Nhìn bộ não này của ta, nhóm người Oliver tiên sinh rất an toàn, cực kỳ an toàn.
- Đúng vậy, cho nên thu dọn chiến trường rồi quay về đi.
Ryan mỉm cười.
Quả nhiên, khi mấy Kỵ Sĩ lang thang tụ hợp với bọn hắn và quay trở lại đoàn xe thì một cảnh tượng bi thảm đang hiện ra trước mặt họ.
Dong binh và bọn hộ vệ lao ra từ bốn phía, bọn hắn hào hứng lao về phía lũ Goblin kia, tình thế gần như nghiêng về một phía. Hộ vệ Fake của Oliver hô to tên của mình, dễ dàng giơ khiên lên để chặn lại trường mâu mà Goblin quăng tới, sau đó hắn sải bước dài lao về phía Trường mâu thủ Goblin, Goblin chân ngắn đang sợ hãi rất nhanh liền bị đuổi kịp. Trường kiếm chém xuống, máu đỏ bắn tung tóe lên khuôn mặt của Fake, hắn cắt đứt tai của Goblin và sau đó tiếp tục tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
Thủ lĩnh của dong binh đoàn Huyết Phủ Wilt cũng hai tay hai kiếm thỏa thích chém giết, tình huống tồi tệ mà hắn ta phải đối mặt trong thời gian qua dường như đã được trút bỏ vào lúc này. Theo hai trường kiếm huy động, khắp nơi đều là chân tay đứt gãy của lũ Goblin. Dưới sự lãnh đạo của hắn, các dong binh đã đánh cho đám Goblin liên tục bại lui.
Thủ lĩnh Goblin dẫn đầu ngay lập tức hét lên:
Đi ~ đi!
Hắn còn chưa dứt lời thì một quả cầu băng trắng từ xa bắn tới và đập vào đầu thủ lĩnh Goblin, trực tiếp cắt đứt cổ của nó. Đầu nó rơi sang một bên rồi bị mấy tên dong binh cướp đi, bọn hắn muốn dâng hiến cho chủ nhân đã phóng thích Hàn Băng Tiễn.
- Có phải đôi khi ta nên lịch sự hơn một chút không?
Ryan vô thức sờ lên cổ mình, nghĩ rằng phụ nữ lúc tức giận thực sự rất mạnh.
Đặc biệt là nữ nhân ở Gloria.
- Tránh hết ra, hôm nay không ai trong số những tên da xanh này có thể chạy trốn! Tránh đường!
Teresa đứng giữa đoàn xe. Nàng giơ pháp trượng của mình lên. Năng lượng bí ẩn màu xanh đậm đang tập trung xung quanh cây trượng màu tím. Sau đó nghiêng xuống dưới sự chỉ dẫn của nữ Thuật sĩ:
Sương Đống Tân Tinh
Dọc theo trung tâm nơi nữ nhân đấy đang đứng, lực lượng ma pháp đã đóng băng toàn bộ khu vực hình quạt trước mặt nàng trong vòng một trăm thước, tất cả Goblin muốn rút lui đều bị phong ấn trong sương giá, trong đó thậm chí bao gồm cả một số ít dong binh chưa kịp rút lui.
Chiến trường hoàn toàn im lặng.
Đây chính là lực lượng ma pháp.
Dịch: Ly
Biên; Khangaca