Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người trong Bách Thánh Quật đều tan thành khói bụi, tượng thần tan chảy, phân thân thần linh cũng hóa thành hư vô!
Phương Thiên Tuyết thở phào một hơi, vẻ mặt mang theo sự không đành lòng, khẽ nói: “Chư vị, chuyện này cũng không thể trách ta, thời thế là vậy, ta cũng bất lực. Đợi đến khi Tiên Đình bình định thiên hạ, nhất định sẽ trả lại cho các ngươi một càn khôn sáng rõ!”
Nàng nói đến đây, đang định bay vào trong sơn động, chợt một bóng người từ ngoài động bay đến, chân đạp lên lôi quang còn sót lại trong Bách Thánh Quật, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Phương Thiên Tuyết!