Chương 41: [Dịch] Đạo Gia Muốn Phi Thăng

Kỳ tài luyện võ vạn người có một

Phiên bản dịch 4359 chữ

Lê Uyên ngẩng đầu, nhếch mép cười đầy thách thức, trong lòng thầm nghĩ: thấy chưa, ông đây có hack!

Rắc!

Búa sắt bị bóp kêu lên, Tần Hùng ngực phập phồng, lạnh lùng nhìn Lê Uyên.

"Tốt!"

Trên đài gỗ, Đường Đồng vỗ tay tán thưởng:

"Hảo tiểu tử, học võ hơn bốn tháng, chẳng những lĩnh ngộ ngoại tam hợp, còn có thể luyện chùy pháp đến mức này, tốt, tốt lắm!"

Tần Hùng ném búa xuống, lạnh nhạt đi sang một bên.

"Tiểu tử, ngươi tên là gì?"

Đường Đồng vô cùng hài lòng.

"Lê Uyên, hắn gọi Lê Uyên!" Tôn mập mạp vui mừng xen lẫn ngạc nhiên, mặt đỏ bừng như chính mình được khen ngợi: "Hắn học hô hấp pháp từ ta!"

"Lê Uyên!"

Đường Đồng nhìn về phía Tào Diễm: "Đại chưởng quầy, tiểu tử này trong thời gian ngắn có thể luyện chùy pháp đến trình độ như thế, thiên phú dị bẩm, cho dù căn cốt kém chút, cũng nên là hạng nhất lần khảo hạch này!"

"Um..."

Tào Diễm khẽ gật đầu, nhìn về phía Vương Định: "Tam chưởng quầy nghĩ như thế nào?"

"Dưới thiên phú như thế, căn cốt như thế nào trái lại cũng không quá quan trọng, chẳng qua..."

Vương Định vuốt râu, lắc đầu: "Nội viện học đồ đông đảo, nhị chưởng quầy chưa chắc chiếu cố được, lão hủ cho rằng, nên chọn một người chuyên tâm truyền thụ. Tần hộ vệ, rất thích hợp!"

Tần Hùng vốn sắc mặt khó coi lúc này cũng xoay người lại, chắp tay nói: “Tùy các chưởng quầy phân phó...”

"Lão già này không phải người tốt." Lê Uyên lau máu hổ khẩu, trong lòng lạnh lùng, hắn đã nhìn thấy Tần Hùng và lão già này thì thầm to nhỏ.

Trên đài gỗ, hai đối thủ cũ đối chọi gay gắt, Tào Diễm vẻ mặt bất động, một lát sau mới nói: "Lê Uyên? Bản thân ngươi thì sao? Là bái Tần hộ vệ làm sư phụ, hay là đi nội viện?"

"Đi nội viện!" Lê Uyên không do dự, hoàn toàn phớt lờ sắc mặt khó coi của Tần Hùng.

"Tốt!" Đường Đồng cực kỳ hài lòng ngồi xuống.

Kế tiếp, khảo hạch tiếp tục.

Nhưng vô luận mấy người trên đài gỗ hay là học đồ dưới đài gỗ đều có chút không tập trung, sau khi qua loa xong việc, liền đã định ra nhân tuyển nhập môn lần này.

Mỗi viện một người, Lê Uyên không ở hàng ngũ này, Ngưu Quý cũng ở trong đó. Về phần học đồ khác mang đi sờ cốt...

Đoán Binh Phô lúc tuyển nhận học đồ, đầu tiên cần phải làm là sờ cốt, kẻ tốt vào nội viện, kẻ trung bình ở ngoại thành, kém hơn nữa, nhét tiền mới có thể tiến vào.

Chẳng qua, ở mặt ngoài, chín người vào nội viện, tính cả đám Vương Công, Triệu Tiểu Minh không cần khảo hạch, cũng đều đi theo sờ cốt.

Người sờ cốt, là ông lão khôi ngô lúc trước.

Ông lão tên Trương Bí, lão nhân của Đoán Binh Phô, lại không phải hộ vệ, mà là người trong phòng rèn lui ra, nhìn cười tủm tỉm, tay lại phi thường nặng.

Mấy thiếu gia tiểu thư đều bị bóp kêu oai oai, không còn sự cố ý rụt rè trước đó.

Lê Uyên là một người cuối cùng tiến lên, trước khi bị sờ, còn có ý nghĩ kiểu như trước kia sờ cốt sai lầm, mình thật ra là kỳ tài luyện võ ngàn vạn người mới có một?

Đáng tiếc…

“Cũng không tệ, trung đẳng hơi thấp một chút.”

Trương Bí buông tay, hắn không bất ngờ. Các học đồ cũng đều không ngoại lệ, bản thân căn cốt thế nào, trong lòng người ở đây đều biết.

Trung đẳng hơi thấp.

Ngưu Quý nhẹ nhàng thở ra.

“Lão gia tử, căn cốt này, rốt cuộc xem thế nào? Cái gì tính là tốt, cái gì là kém?”

Lê Uyên vừa bóp vai vừa xoa cánh tay, nhe răng trợn mắt. Lão gia tử này lực tay quá lớn.

“Cách sờ cốt này sao, tựa như thuật xem ngựa.”

Trương Bí cười cười, trả lời:

“Sớm nhất, ai lại biết đâu là ngựa tốt, đâu là ngựa kém? Chẳng qua các lão tổ tông phát hiện, ngựa có đặc thù nào đó dáng lớn, chạy nhanh, tính tình ổn mà thôi. Từng thế hệ lưu truyền tới nay, chính là thuật xem ngựa.”

Các học đồ sờ cốt xong dần dần giải tán, chỉ có lác đác mấy người bọn Ngưu Quý đợi Lê Uyên cũng sờ cốt xong mới rời khỏi. Lúc này, trái lại chỉ có Vương Công mặc áo khoác ở lại nơi này.

“Thì ra là thế.”

Đáy lòng Lê Uyên giật mình.

“Sờ cốt, cũng là đạo lý tương tự, rốt cuộc vì sao, lão đầu tử cũng không biết, nhưng chỉ biết, người có đặc thù tương tự, học võ chính là nhanh…”

Giải đáp xong nghi hoặc, Trương Bí cũng chưa rời khỏi, mà là nhìn Lê Uyên:

“Muốn gia nhập phòng rèn chúng ta hay không? Bạch Viên Phi Phong Chùy, phải rèn sắt mới tiến bộ nhanh…”

“Cái này…”

Lê Uyên gãi gãi lòng bàn tay, phản ứng của Chưởng Binh Lục rất mãnh liệt.

Trong phòng phía sau vị lão Trương này, ít nhất có một món binh khí nhập giai trở lên, hơn nữa, người của phòng rèn mua gang các thứ rất tiện…

“Cái này…”

Bạn đang đọc [Dịch] Đạo Gia Muốn Phi Thăng của Bùi Đồ Cẩu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    28

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!