Hunter Ngộ Không vui vẻ đi tới, thân thiết nhéo má cậu bé.
"Tiểu gia hỏa, ngươi có sợ ta không?"
Cậu bé đã trải qua một phen thuyết giáo của cha mình, e ngại trong lòng đã bị quét sạch sành sanh, cười hì hì nói: "Tiểu Dịch không sợ. Thúc thúc, cha của ta nói ngài là người tốt nên ta không sợ."
Nghe cậu bé nói như thế, Hunter Ngộ Không cảm thấy ấm áp, không hiểu sao nó lại có loại cảm giác thân thiết với cậu bé trước mắt.