Chương 94: [Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Giám khảo (2)

Phiên bản dịch 7571 chữ

Bốn người đều đã mua được sách vừa ý. Man Cốt vì hứng thú với lịch sử, nên đã mua một cuốn “Đại Hạ Dã Sử”.

Bên trong ghi lại rất nhiều câu chuyện mà ngay cả Mạnh Cảnh Chu, người biết nội tình như hắn khi đọc vào cũng cảm thấy đủ hoang đường.

Dù sao đi nữa, cả bốn người đều hết sức hài lòng.

Đi một lúc, bốn người phát hiện xung quanh phàm nhân càng lúc càng ít, tu sĩ lại càng lúc càng nhiều, tựa như có một luồng sức mạnh thần bí đang phân tách phàm nhân và tu sĩ ra.

Lan Đình truyền âm cho ba người còn lại: “Gần đây có một loại trận pháp đuổi người được bố trí, phàm nhân sẽ bất giác rời xa nơi này, còn tu sĩ sẽ không bị ảnh hưởng.”

Mạnh Cảnh Chu chợt hiểu ra, lại nhớ đến tin tức từng nghe được lúc nhàn rỗi đi dạo: “Là phường thị mở mỗi tháng một lần, lần này chắc là Tải Xuân Tiết sắp đến, nên họ mở sớm.”

Tải Xuân Tiết không chỉ hấp dẫn phàm nhân mà còn hấp dẫn cả tu sĩ.

Nơi này là phường thị đàng hoàng, không phải loại chợ đen thường có giết người cướp của, bốn người còn có thể nhìn thấy bộ khoái đang tuần tra ở đây.

Mặc dù là vậy, nhưng trong phường thị vẫn có không ít người dùng cách che mặt, mặc áo choàng đen để ẩn giấu thân phận.

Chuyện này rất bình thường, có vài tu sĩ ẩn mình trong dân gian với thân phận phàm nhân, nếu dùng mặt thật đến nơi này, chẳng phải là sẽ lộ thân phận sao?

Thí dụ như nhóm bốn người Lục Dương.

Phương thức ẩn giấu thân phận của cả bốn đều khác nhau: Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt lựa chọn mặc áo choàng đen, vì cảm thấy như vậy mới có không khí, Mạnh Cảnh Chu còn cười khằng khặc vài tiếng.

Lan Đình tháo phù biến hình xuống, để lộ dung nhan tuyệt mỹ thanh thuần tự nhiên, lúc nàng đi tìm manh mối về Ma Giáo ở Diên Giang quận cũng dùng mặt thật.

Lục Dương thương lượng với Mạnh Cảnh Chu: “Hay là ta đánh một bộ Tượng Hình Quyền, biến thành bộ dạng của ngươi?”

Đáp lại hắn, Mạnh Cảnh Chu vỗ chiếc mặt nạ đậu hũ lên mặt hắn.

Lục Dương mang mặt nạ đậu hũ lên.

Bên trong phường thị khá có bầu không khí tu tiên, một cái màn sáng khổng lồ bao trùm toàn bộ phường thị, tỏa ra ánh sáng nhu hòa, bầu không khí khác hẳn bên ngoài, những tu sĩ lâu ngày không gặp đang nhấm nháp một ly rượu trong tửu quán ven đường, trò chuyện về những gì mình đã thấy nghe gần đây; tu sĩ và thương nhân cãi nhau về giá hàng hóa, tranh luận đến cùng, đều cố gắng kiếm linh thạch từ đối phương; quan phủ dựng lôi đài, những tu sĩ muốn đấu pháp có thể chiến đấu thoải mái trên đó.

“Xem đây, xem đây, bí pháp luyện đan tổ truyền luyện chế ra Đại Lực Hoàn, ăn một viên, sức mạnh vô biên!”

Lục Dương cảm thấy thú vị, hắn lần theo âm thanh tìm đến, phát hiện nơi này là y quán.

Xem ra y quán này là do tu tiên giả mở, người rao hàng không biết là học đồ hay là luyện đan sư.

“Một viên bao nhiêu linh thạch?”

Học đồ luyện đan đáp: “Một viên mười linh thạch, mua ba tặng một, mua năm tặng hai.”

Giá không đắt, chứng tỏ đan dược không phải dùng cho người như Lục Dương, mà là cho tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Lục Dương định mua hai viên làm kỷ niệm, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đan dược do người ngoài Vấn Đạo Tông luyện chế: “Hiệu quả thế nào?”

“Có thể tăng cường sức mạnh trong thời gian ngắn, sau khi sức mạnh biến mất sẽ rơi vào trạng thái suy yếu nửa ngày.”

Lục Dương mua một viên, đang định rời đi, thì nhìn thấy một bộ khoái đi vào, Lục Dương có ấn tượng với người này, họ Tôn, là người đi theo Vệ bộ đầu.

“Nơi này nhận được báo cáo, nói Đại Lực Hoàn của ngươi có liên quan đến quảng cáo sai sự thật.”

Học đồ luyện đan sửng sốt, quảng cáo sai sự thật?

Tôn bộ đầu nghiêm túc giải thích: “Theo quy định của pháp luật, khi quảng cáo hàng hóa, không được dùng những từ như ‘nhất’, ‘vô hạn’.”

“Thông qua điều tra, chúng ta phát hiện Đại Lực Hoàn của ngươi thích hợp cho tu sĩ dưới Luyện Khí tầng ba sử dụng, không có hiệu quả là ‘sức mạnh vô biên’, lần này chỉ cảnh cáo, mong ngươi sửa lại.”

Học đồ luyện đan ngoan ngoãn gật đầu, sau khi Lục Dương rời đi, vẫn nghe thấy âm thanh truyền ra từ y quán:

“Xem đây, xem đây, bí pháp luyện đan tổ truyền luyện chế ra Đại Lực Hoàn, ăn một viên, sức mạnh có hạn!”

Lục Dương đột nhiên cảm thấy, Thập Ngưu Chi Lực Đan do Ngô Minh sư huynh luyện chế thật sự không thể bắt bẻ được chỗ nào, ngay cả vấn đề quảng cáo sai sự thật thường gặp nhất của đan dược cũng không có.

Mạnh Cảnh Chu đã thấy qua rất nhiều thứ, nhà hắn còn có luyện đan sư tương đối chính quy, nên không quá hứng thú với những vật phẩm phổ biến.

“Đây là thứ gì?”

Mạnh Cảnh Chu cầm một món đồ chơi trên quầy hàng lên, hai cái gậy gỗ dính vuông góc với nhau: “Tráng bánh trứng cuộn sao? Thứ này cũng được bán ở phường thị?”

Chủ quán là một nam tử trung niên với bộ râu quai nón đầy mặt, vẻ mặt nghiêm nghị, phong thái ung dung, nhắm mắt nghỉ ngơi, đến khi Mạnh Cảnh Chu nói chuyện mới miễn cưỡng mở mắt, vừa nhìn đã có phong phạm của đại sư luyện khí.

“Thứ này gọi là Gậy Bay, đặt trên đỉnh đầu, dùng linh lực thúc đẩy, liền có thể xoay tròn bay lên, tu sĩ Luyện Khí tầng bảy có thể điều khiển.”

Mạnh Cảnh Chu sửng sốt, một cái phường thị nho nhỏ thật sự là tàng long ngọa hổ, lại có đại sư luyện khí như thế.

Nếu không có thủ đoạn đặc biệt, tu sĩ Kim Đan kỳ mới có thể phi hành giữa không trung, nếu có thủ đoạn đặc biệt, ví dụ như Lục Dương ở Trúc Cơ kỳ đã có thể ngự kiếm phi hành, hoặc Lục Dương dùng Tượng Hình Quyền biến thành tiên hạc, cũng có thể phi hành.

Bất luận là tình huống bình thường hay tình huống đặc biệt, yêu cầu tu vi thấp nhất đều là Trúc Cơ kỳ.

Mạnh Cảnh Chu chưa từng nghe nói đến chuyện Luyện Khí tầng bảy đã có thể bay lên trời.

Linh lực của Luyện Khí tầng bảy rất mỏng manh, khó có thể điều khiển được pháp bảo phi hành.

“Nhìn ngươi có vẻ không tin, không sao, ta sẽ diễn thử cho ngươi xem.” Nam tử trung niên râu quai nón tự tin, lấy ra một con rối gỗ.

Hắn buộc Gậy Bay lên con rối gỗ, đầu ngón tay bắn ra một tia linh khí, đánh vào Gậy Bay.

Gậy Bay như vừa mới tỉnh dậy, lúc đầu chỉ xoay nhẹ, tốc độ ngày càng nhanh, đến cuối cùng chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh.

Gậy Bay kéo theo con rối gỗ bay lên trời, nhìn qua không có vấn đề gì.

Nếu phải nói có một vấn đề, thì chính là Gậy Bay chuyển động khiến con rối gỗ cũng xoay tròn theo, con rối gỗ lấy đầu làm tâm, cơ thể xoay tròn với tốc độ cao, giữ cùng tần suất với Gậy Bay!

Nếu dưới Gậy Bay là người, thì não cũng quay đều rồi.

“Nhìn xem, ta đã nói chất lượng con rối của chúng ta rất tốt mà, quay nhanh như vậy cũng không bị rời ra, không phải ta khoác lác đâu, con rối này của ta cho dù đối mặt với tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng có thể đánh một trận, giá cả cũng không lỗ, giá gốc, tám trăm!”

“Ta đi cha ngươi đi!” Mạnh Cảnh Chu xem như đã hiểu, đối phương căn bản là lợi dụng danh nghĩa của Gậy Bay để quảng cáo con rối!

Có thể thấy phường thị đầy rẫy lừa lọc, những người chân thành như Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu đã rất ít rồi.

Nhóm bốn người Lục Dương chuẩn bị đến khu vực của Lạc Địa Kim Tiền thương hội dạo một vòng, nơi đó tương đối chính quy, sẽ không xuất hiện những tình huống như vừa rồi.

“Bốn vị khách quan, cần xem bói không?”

Một âm thanh vang lên bên cạnh bốn người, Lục Dương quay đầu nhìn lại, thấy đối phương là một tiên sinh xem bói, sau lưng treo một lá cờ bát quái, phía trên viết “Toán thiên toán địa bất như toán nhân”, xem ra việc buôn bán khá ảm đạm, không có ai đến.

Tiên sinh xem bói thấy bốn người Lục Dương chú ý đến mình, lại bổ sung: “Không linh không lấy tiền, muốn thử không?”

Lục Dương chú ý đến trên bàn của hắn bày: bàn bát quái, xúc xắc, văn phòng tứ bảo, chín đồng tiền, quả cầu pha lê...

Phàm là thứ có thể dùng để xem bói đều được bày ra.

Đáng tin không?

Hơn nữa tại sao lại có quả cầu pha lê?

Bạn đang đọc [Dịch] Ai Bảo Hắn Tu Tiên của Tối Bạch Đích Ô Nha

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    437

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!