Hắn lon ton định tiến lên bắt chuyện.
Tôn Ngộ Không một tay túm lấy tai hắn, cười lạnh nói: "Tên ngốc kia, lau sạch mắt heo của ngươi ra mà nhìn cho kỹ, đó là thứ gì."
Nàng thiếu nữ thấy mấy người, trên mặt lộ vẻ “kinh hoảng”, vội bước tới, dịu dàng cúi lạy Huyền Trang: “Mấy vị trưởng lão, phải chăng từ Đông Thổ Đại Đường mà đến? Nô gia là nữ nhi của nhà nông dưới chân núi này, đặc biệt mang chút cơm chay cho phụ mẫu, không ngờ lại lạc đường tại nơi đây, chẳng hay có thể làm phiền các vị trưởng lão đưa nô gia về nhà chăng? Nô gia nhất định cảm kích vô cùng.”
Giọng ả trong trẻo ngọt ngào, khiến người ta không khỏi thương cảm.