Hoan Hoan nhút nhát, kêu lên.
Chu Thiến cũng giật mình, nàng tiến lại gần xem, lập tức quay lại đánh vào cánh tay Ngưu Huyền: "Giống chỗ nào! Không giống chút nào! Ngươi đừng có dọa người!”
“Haha." Ngưu Huyền cười gian: "Chỉ đùa thôi mà."
"Không có gì buồn cười cả!" Hoan Hoan nũng nịu nắm tay Chu Thiến: "Chúng ta về thôi, ta đã nói không muốn đến mà.”