Rất nhanh, hắn lấy ra một cuộn băng: “Băng này được không?”
Cao Dương liếc nhìn qua, thấy là băng của “Nữ hoàng trà sữa”, hắn gật đầu: “Ta không ý kiến.” Con đường phía trước không biết sống chết ra sao, nếu thật sự phải chết, ít nhất trước khi chết còn có thể nghe được bài hát mình thích, cũng coi như một sự an ủi.
Những người khác cũng không có ý kiến gì.
Lão Kiều nhận lấy cuộn băng, chỉnh băng về vị trí đầu tiên, đảm bảo thời gian nhạc có thể kéo dài càng lâu càng tốt.