Tiễn biệt đại bá, Chu Bình An lại tiếp tục phục án dụng công, mãi đến khi ánh sáng mờ đi mới vươn vai dừng lại. Ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy phía Tây ráng chiều rực rỡ, mặt trời đã khuất sau núi.
Chu Bình An thu dọn bàn sách, rửa mặt rồi ra ngoài dùng bữa tối.
Cơm nước ở khách điếm mấy ngày nay đã ngán, Chu Bình An rời khách điếm, đi dọc phố tìm một quán ăn nhỏ vừa ý.
Là một kẻ sành ăn, trong điều kiện cho phép, tuyệt đối sẽ không bạc đãi bản thân.