"Thưa công tử, huynh đệ mai phục vừa báo về, nói rằng không thấy Trương Ngạo dẫn người đi qua." Một gã gia tướng vội vã chạy về bẩm báo. Công tử mà hắn vừa nhắc tới, dĩ nhiên chính là Lăng Tô.
Nghe tin báo, Lăng Tô khẽ nhíu mày. Theo như giao hẹn, đáng lẽ Trương Ngạo đã phải dẫn quân đến từ lâu rồi, cớ sao đến giờ vẫn chưa thấy tăm hơi.
"Công tử, trời đã tối rồi."
"Chớ nên nóng vội, trước đó ta có nhận được tin báo của Trương Ngạo, nói rằng y sắp đến nơi rồi." Có lẽ là để tự trấn an mình, Lăng Tô vội vàng lên tiếng.