Chương 76: Gậy ông đập lưng ông
"Đã xảy ra chuyện gì vậy, Tiểu Ngô?"
"Làm sao vậy Tiểu Ngô?"
Ngô Ca vội vàng nói: "Vừa rồi ta đang quét dọn vệ sinh ở trong này, lúc mở cửa ra ngoài lại không mở được! Ta nghi là khóa cửa đã bị hỏng, các ngươi có thể giúp ta ra ngoài được hay không?"
"Chưa chắc đã là khóa cửa bị hỏng, cũng có thể là cửa bị khóa rồi!"
Một nhân viên văn phòng rất giàu kinh nghiệm nói: "Khóa cửa của chúng ta ở đây khá là an toàn, chỉ cần dùng chìa khóa để khóa cửa thì bên trong cũng không thể mở được! Có lẽ vừa rồi lúc Lâm tổng rời đi đã tiện tay khóa lại rồi!"
Ngô Ca vội vàng nói: "Vậy mau đi mời Lâm tổng đến mở cửa!"
Một người nhỏ giọng nói: "Đi tìm Lâm tổng? Vừa rồi ta để ý thấy hình như Lâm tổng đi đến văn phòng của thư ký Liễu!"
Mọi người đều biết Lâm tổng và thư ký Liễu rất thân thiết, quan hệ của hai người có chút không rõ ràng, bây giờ còn ở trong cùng một gian phòng, mọi người đều biết bây giờ mà tới quấy rầy thì sẽ không đúng lúc cho lắm, vì thế liền không đề cập đến chuyện này nữa.
"Đi tìm văn phòng, văn phòng có chìa khóa của tất cả các cửa!" Một người đàn ông nói.
Ngô Ca vui mừng hô: "Đúng! Mau đi tìm văn phòng!"
Sau khi nói xong, còn hắt hơi một cái.
Ngay sau đó, chủ nhiệm văn phòng đem chìa khóa tới.
Trong sự chờ đợi của Ngô Ca, tra chìa khóa ổ khóa vang lên hai tiếng lách cách, kết quả là vẫn không mở được cửa.
Chủ nhiệm văn phòng dang tay ra: "Bây giờ có thể hoàn toàn xác định được là khóa cửa đã bị hỏng!"
Ngô Ca trợn tròn mắt: "Làm sao bây giờ?"
Chủ nhiệm phòng làm việc: "Chỉ có thể gọi thợ mở khóa tới thôi!"
Ngô Ca mang theo một tia chờ mong: "Có nhanh không?"
Chủ nhiệm phòng làm việc lắc đầu: "Không biết! Cần phải xem đối phương có ở gần đây hay không, có bận hay không nữa! Nếu ở gần và không bận việc gì, đương nhiên có thể chạy tới rất nhanh! Vì vậy ta không nói chắc chắn được việc này! Nhưng ta đoán chừng nhanh nhất cũng phải một tiếng.”
Ngô Ca xanh mặt.
“Tiểu Ngô, chỉ một tiếng mà thôi, sẽ trôi qua rất nhanh thôi!”
“Mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó, tất cả mọi người đều sẽ hiểu cho ngươi!”
"Coi như nghỉ ngơi chút đi, rất nhanh sẽ qua thôi!"
Mọi người nhao nhao an ủi...
Nhưng trong lòng Ngô Ca nóng như lửa đốt, sao có thể không sốt ruột được cơ chứ?
Hắn ta đã bày ra Ngũ Hành Ly Hỏa Trận vô cùng nguy hiểm ở đây, hơn nữa còn là Ngũ Hành Ly Hỏa Trận nâng cấp!
Không tới một giờ, chỉ trong nửa giờ đã có thể tạo ra tổn thương cho cơ thể của hắn ta rồi!
Nhưng không thể nói tình huống này được!
Vì vậy, hắn ta đã tìm một cái cớ.
"Nhưng mà ta muốn đi vệ sinh!"
"Trong phòng làm việc của Lâm tổng có nhà vệ sinh, nếu ngươi gấp thì cứ sử dụng đi, sau đó dọn dẹp sạch sẽ là được!"
Cái cớ này không được, lại phải tìm một cái cớ khác.
“Ta đói bụng, muốn ăn chút gì đó!”
"Đây là một thanh sô cô la, ta nhét nó qua khe cửa cho ngươi nhé, đón lấy nè!"
Lý do thứ ba.
Hai phút sau, hắn ta nhìn vào một đống đồ đạc xung quanh, sắc mặt đã trở lên đen xì.
Các đồng nghiệp quá nhiệt tình, nhiệt tình đến nỗi muốn mạng sống của hắn ta!
Cuối cùng, hắn ta đành phải cắn răng nói: "Được rồi, ta không sốt ruột nữa!"
"Vậy mới đúng chứ, sốt ruột làm gì!"
Chủ nhiệm văn phòng nói đùa: "Tiểu Ngô, may mà là ngươi gặp phải chuyện này! Nếu Lâm tổng bị nhốt bên trong, hậu quả thật không dám tưởng tượng! Ngươi đã giúp chúng ta lập công lớn rồi!"
“Đúng vậy, may mà là ngươi!”
“Tuy rằng Lâm tổng dễ nói chuyện, nhưng thư ký Liễu không dễ nói chuyện như vậy đâu, nổi cơn thịnh nộ khiến người khác vô cùng sợ hãi!”
“Ngươi giúp chúng ta lập một công lớn, sau này sẽ mời ngươi ăn cơm!"
“Một tiếng sẽ trôi qua rất nhanh thôi, ở yên đó đi!"
Mọi người cười nói vui vẻ.
Ngô Ca giận dữ lạnh run!
Đại trận mà mình tỉ mỉ bố trí không lừa được kẻ thù đi vào, ngược lại còn hại chính mình!
Từng câu an ủi này không chỉ không an ủi được một chút nào, mà quả thực giống như đao mềm đâm vào ngực hắn ta.
Đâm đao nào là thấy máu đao đấy!
Hết lần này tới lần khác mình còn phải tươi cười nghênh đón!
Mẹ kiếp!
Thế đạo gì vậy chứ?
Giờ này khắc này, hắn ta thật muốn giận dữ gầm lên với trời một tiếng: "Công bằng ở đâu?"
"Không được, lạnh quá rồi, phải tắt điều hòa trước! Nếu không, trong vài phút nữa cơ thể của ta sẽ gặp vấn đề!"
Hắn ta run rẩy cầm lấy điều khiể
Cũng mở cửa sổ, để cho không khí lạnh trong phòng tỏa ra ngoài nhanh chóng.
Nhưng cuối cùng phát hiện: "Mẹ nó! Tại sao vẫn lạnh như vậy?"
Hai tay hắn ta ôm vai, toàn thân run lẩy bẩy.
Nhìn vào điện thoại di động, phát hiện ra nhiệt độ hiện tại là khoảng ba mươi hai độ, là kiểu thời tiết có chút nóng bức.
Vận động ở bên ngoài một chút là mồ hôi mồ kê nhễ nhại cả người rồi.
Nhưng mà ở trong hoàn cảnh như vậy mà hắn ta lại cảm thấy rất lạnh?
"Cơ thể sẽ không xảy ra vấn đề gì đó chứ?"
Đúng lúc này, khí nóng trong cơ thể đã ngừng dâng lên.
Đánh nhau với khí lạnh ở trong cơ thể của hắn ta, giống như đang tranh đoạt địa bàn vậy.
Thân thể lúc lạnh lúc nóng, nóng lạnh luân phiên giống như tu luyện nội công tâm pháp trong truyền thuyết vậy!