Chương 81: Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Đây rõ ràng là chân tướng

Phiên bản dịch 4908 chữ

Chương 81: Đây rõ ràng là chân tướng

Công ty đầu tư Lâm Thị lại có tin tức giật gân rồi.

“Các ngươi đã nghe nói gì chưa, Tiểu Ngô giở trò với dì Lưu ở trong phòng làm việc của Lâm tổng!”

"Thật hay giả vậy? Cho dù thích thì cũng không thể làm ra chuyện như vậy chứ?"

“Hơn nữa còn ở trong phòng làm việc của Lâm tổng, ta thấy Tiểu Ngô căn bản không phải là người như vậy!”

"Sao có thể là giả được, lúc ấy có rất nhiều người đều nhìn thấy! Hơn nữa ta còn nghe được xa xa truyền đến một tiếng “Lưu manh”, sau đó thì nhìn thấy dì Lưu hoảng hốt chạy ra!"

"Hơn nữa lúc ấy Tiểu Ngô còn cởi áo, sau lưng hắn ta đều là vết cào của dì Lưu, đều chảy máu cả!"

"Ngươi nói xem, trong tình huống nào mới có thể xảy ra chuyện như vậy?"

"Ngươi không cần nói nhiều nữa, ta đã tưởng tượng ra được cảnh tượng đó như thế nào rồi! Không ngờ Tiểu Ngô lại là người như vậy, thật đúng là biết người biết mặt không biết lòng, ta thật sự đã nhìn lầm hắn ta rồi!"

“Ta cũng không nghĩ tới hắn ta lại gấp gáp như vậy, hơn nữa còn là ở trong phòng làm việc của Lâm tổng nữa chứ!”

"Một thanh niên tốt như vậy sao lại làm ra chuyện như vậy chứ?"

"Tiểu Ngô đâu? Có phải bị bắt lại rồi không?"

"Chưa, bây giờ hắn ta đang ở trong phòng làm việc của Lâm tổng!"

Trong phòng làm việc của Lâm Bắc Phàm, hai người đàn ông ngồi đối diện với nhau, nhìn nhau không nói gì, tâm tình vô cùng phức tạp.

Hắn ta không nghĩ ra, rõ ràng là một chuyện rất đơn giản, rất bình thường, sao lại biến thành như vậy?

Mình không làm cái gì cả, rõ ràng rất trong sạch, kết quả bị người khác lầm tưởng là kẻ hiếp dâm!

Làm ơn đi, cho dù là ta giở trò đồi bại, cũng sẽ không giở trò đồi bại với dì Lưu!

Trông nàng ta như vậy thì hắn ta không thể nào xuống tay được!

Càng không thể há miệng ra nổi!

Mình vốn là tới nơi này để báo thù, kết quả còn chưa báo được thù thì hình tượng đã vỡ vụn, thể diện bị hủy toàn bộ.

Liên tưởng đến những gì đã xảy ra gần đây làm hắn ta đã bị mắc kẹt trong suy nghĩ.

Mình có phải bị người ta hãm hại hay không?

Tâm trạng của Lâm Bắc Phàm cũng vô cùng phức tạp.

Hắn thề lần này không liên quan gì đến hắn.

Toàn bộ quá trình hắn đều trong sạch, chỉ là để đối phương gánh tai ương giúp hắn mà thôi.

Kết quả, hắn vừa rời đi một lúc, vậy mà lại xảy ra chuyện khiến người ta tức giận, khó mà tin được như vậy!

Ngay trong văn phòng riêng của mình!

Ngay ở dưới mí mắt của mình!

Vội vã như vậy sao!

Liên tưởng đến hai lần hặp phải trước đó đều có liên quan đến dì Lưu, gu của Ngô Ca là phụ nữ như vậy sao?

Khó trách kiếp trước không nhìn thấy hắn ta có người phụ nữ nào!

Bởi vì khẩu vị của nam chính quá nặng!

Cả hai đều im lặng.

Cuối cùng vẫn là Lâm Bắc Phàm mở miệng trước, giọng điệu vô cùng nặng nề.

"Tiểu Ngô à, ta thật không ngờ, ta vừa rời đi một chút, ra ngoài để nghe điện thoại, thời gian ngắn ngủi không đến ba phút mà ngươi lại làm ra chuyện như vậy! Ngay tại phòng làm việc của ta, ngươi dám giở trò đồi bại với dì Lưu!"

"Cho dù ngươi có thích dì Lưu, cho dù có vội đến đâu thì cũng không cần phải gấp gáp như vậy chứ? Ngươi không thể chịu đựng được trong ba phút sao? Đây rốt cuộc là sự là méo mó của bản chất con người hay sự suy đồi của đạo đức?"

Ngô Ca: "..."

Hắn ta vội vàng nói: "Lâm tổng ngươi nghe ta nói, chuyện không phải là như thế đâu..."

Lâm Bắc Phàm phất tay: "Ngươi không cần giải thích nữa, tình hình đã rất rõ ràng rồi!"

"Giải thích nhiều hơn nữa, với trước tình huống hiện trường trước mắt đều sẽ trở nên cứng ngắc như vậy, không đáng kể như vậy! Tiểu Ngô, ta nói cho ngươi biết, hành vi này là bất hợp pháp, vi phạm pháp luật một trăm phần trăm, ngươi biết không? Nếu dì Lưu kiện ngươi, ngươi chắc chắn sẽ vào tù!"

Ngô Ca càng lo lắng hơn: "Nhưng ta thực sự vô tội mà! Lúc đó lưng ta ngứa, cho nên muốn dì Lưu gãi giúp ta! Ta nói cởi áo ra cũng là để tiện cho nàng ta gãi ngứa giúp ta mà thôi!"

Lâm Bắc Phàm cười ha hả: "Tiểu Ngô à, cái cớ này của ngươi cũng thật tệ! Gãi ngứa có cần phải rách da không? Gãi ngứa có cần cởi quần áo không? Ngươi cảm thấy mình quá thông minh hay chúng ta quá ngu ngốc?"

Ngô Ca há miệng, nhưng không nói nên lời.

Điều này thực sự không thể giải thích rõ ràng nổi!

Chẳng lẽ nói mình bày trận pháp đối phó với Lâm Bắc Phàm, cuối cùng lại khiến chính mình rơi vào bẫy sao?

Hắn ta cam đoan mình nói ra chắc chắn sẽ chết nhanh hơn!

Đừng thấy kẻ địch cười tủm tỉm trước mặt, nhưng thật ra là một con hổ biết cười, khẩu phật tâm xà, không hề nương tay với kẻ thù!

Cuối cùng, hắn ta không nói nên lời, chán nản cúi đầu.

"Về sự trong sạch của ngươi... không phải do ngươi định đoạt, cũng không phải chúng ta định đoạt, mà là do dì Lưu định đoạt!"

Ngô Ca lẩm bẩm: "Dì Lưu..."

"May mà dì Lưu hiền lành!"

Giọng điệu của Lâm Bắc Phàm hơi dịu xuống: "Dì không nhắc lại chuyện cũ, dùng cớ của ngươi, nói dì thật sự đang giúp ngươi gãi lưng, hiện trường chỉ là một hiểu lầm mà thôi!"

Ngô Ca: "..."

Đây đâu phải là cái cớ, rõ ràng chính là chân tướng!

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi của Thanh Chưng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    16

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!