Hắn quay người lại, nhìn chằm chằm Lâu Tú: “Nếu thật sự chọc giận lão yêu quái Thanh Khâu kia, đợi đến khi kinh động các bên ngồi lại nói lý lẽ, trời mới biết đã chết bao nhiêu người. Người ta sau lưng có chỗ dựa lớn, có lý thì đã sao, mà không có lý thì đã sao?”
Lâu Tú ngây người, nghĩ lại cũng thấy đúng, ai cũng phải cân nhắc hậu quả, bèn do dự nói: “Cứ thế bỏ qua hay sao?”
Hoang Dạ tiếp tục đi lại, nói: “Không cần chúng ta phải động thủ điều tra, cứ để Ân Hứa tự mình chứng minh trong sạch là được.”
Lâu Tú chắp tay: “Xin đại nhân chỉ rõ.”