Nữ tử áo đỏ mở mắt, thấy hắn, liền không nhịn được mỉm cười duyên dáng: “Đến rồi.”
Vị văn khách áo xanh nhíu mày hỏi: “Sao ngươi lại ở đây?”
Nữ tử áo đỏ lười biếng ngồi dậy, co một chân lên, một tay ôm gối, lắc lư bầu rượu nói: “Chỉ cho phép ngươi tới, không cho phép ta tới sao? Nếu không phải ta chỉ cho ngươi nơi tốt này, làm sao ngươi biết được? Ta ở đây chứng tỏ ta không lừa ngươi, cũng chứng tỏ đây chắc chắn là một nơi tốt, ngươi nói có phải không?”
Văn khách áo xanh ngẫm nghĩ, thấy cũng có lý, cánh mũi phập phồng, ánh mắt rơi xuống bầu rượu nàng đang cầm, lại không nhịn được mà nhíu mày: “Ngươi làm vậy có hơi quá rồi, ở nơi này mà tùy tiện uống rượu, quả là làm nhục kẻ sĩ.”