Trên mặt rùa của Lão Huyền Quy hiện lên nụ cười của những người bạn tốt, nhưng lại mang theo một chút cẩn trọng: “Chắc là không ai dám lên… ngăn lão ấy nhỉ?”
Khóe miệng Lão Tư Mệnh giật giật.
Lộ ra nụ cười mà Thổ Cốc Hồn rất quen thuộc khi còn trẻ.
“Ngươi đâu phải người.”