Một tháng trước, sư phụ ngự kiếm rong ruổi khắp Thanh Long hạp, vơ vét thiên tài địa bảo, trong lúc đó vì tránh phiền phức, nàng ta đã phóng xuất đan khí ra, khiến cho toàn bộ Thanh Long hạp từ trên xuống dưới đều phải kêu la thảm thiết. Cũng là từ đó, khí tức của vị tu sĩ Kim Đan này giống như bóng ma bao phủ, in sâu vào trong lòng rất nhiều tinh quái Thanh Long hạp. Cho dù chỉ là một chút mùi thơm toàn thân sót lại trên dải lụa trắng cũng đủ khiến cho tinh quái nơi đây tâm thần đại loạn, chật vật bỏ chạy. Mà dải lụa trắng này chẳng qua chỉ là y phục bình thường mặc sát người, không phải pháp khí cũng chẳng phải linh phù, cho dù có sử dụng thế nào cũng sẽ không cấu thành ảnh hưởng đối với điểm khiêu chiến, có thể gọi là thần khí dọn bãi giá rẻ nhất.
Nhưng thần khí cũng không phải vạn năng. Dùng nhiều, chẳng những tinh quái sẽ bị tê liệt, mà ngay cả bản thân cũng sẽ bị người khác hoài nghi là kẻ biến thái. Cho nên, Vương Lục nhanh chóng cất dải lụa trắng đi.