“Con đường đó thật sự là ngàn trùng hiểm nguy, thập tử nhất sinh. Y dùng kiếm chém ác quỷ ngáng đường, dùng thân chống lại âm phong xói mòn xương cốt, bước qua vùng đất chết của cõi âm tựa như đao sơn biển lửa, xem thường cả thiết luật nghiêm ngặt của quỷ tộc. Thứ duy nhất chống đỡ cho y, chỉ có một chấp niệm bất diệt trong lòng —— tìm được nàng, đưa nàng quay về!”
Cuối cùng, y trải qua muôn vàn kiếp nạn, lần theo tia khí tức quen thuộc trên hồn phách đạo lữ, tìm đến nơi này, có lẽ chính là nơi chúng ta đang đứng hôm nay.
Chính là bờ Vong Xuyên Hà trải dài vạn cổ này.