Chương 55: [Dịch] Tiên Ma Đồng Tu

Nhân duyên

Phiên bản dịch 7451 chữ

Nhóm người Cố Phán Nhi, Tôn Nghiêu bị đệ tử tạp dịch của tiệm cơm dẫn tới một góc xó yên tĩnh, cách Diệp Tiểu Xuyên và mấy người đi ăn cơm một chiếc bàn dài.

Cố Phán Nhi và Tôn Nghiêu đều nhìn thấy Diệp Tiểu Xuyên và bọn người đang vây quanh một bàn thịt rượu ngay tại đó ăn uống thả cửa. Mấy tên này cũng là đệ tử hoàn khố nổi danh của Thương Vân môn, Cố Phán Nhi và Tôn Nghiêu đương nhiên đều biết.

Nhìn thấy Diệp Tiểu Xuyên và mấy người cũng ở đó, Cố Phán Nhi đối với Lý Huyền Âm và bọn người bên cạnh nói: "Chúng ta vẫn nên đổi một cái bàn khác đi."

Lục Trường Phong và Thường Tiểu Man nhìn nhau, đã nhận ra Diệp Tiểu Xuyên chính là thiếu niên bị Cố Phán Nhi hành hung một trận tại hậu sơn đêm trước, mà tại quảng trường đỉnh núi buổi chiều, thiếu niên tên gọi Diệp Tiểu Xuyên này, từng ngoài dự liệu của mọi người, đánh bại sư muội của Cố Phán Nhi là Hồ Đạo Tâm.

Hai người biết một chút ân oán giữa Cố Phán Nhi và Diệp Tiểu Xuyên, nhưng cũng không nói chuyện.

Không ngờ lúc này, Lý Huyền Âm, đệ tử tinh anh của Huyền Thiên tông, phong độ nhanh nhẹn, khí vũ hiên ngang, nhìn qua Diệp Tiểu Xuyên mở miệng nói: "Thương Vân môn quả nhiên nhân tài liên tục xuất hiện, chắc hẳn các hạ chính là đệ tử chân truyền của Túy đạo nhân tiền bối tên là Diệp Tiểu Xuyên. Tại hạ là Lý Huyền Âm, vị này là sư muội của ta Thượng Quan Ngọc."

Diệp Tiểu Xuyên sững sờ. Hắn là người ăn mềm không ăn cứng, tuy nói đối với người của Huyền Thiên tông xưa nay không có hảo cảm gì, nhưng Lý Huyền Âm ôn tồn nói chuyện với mình, mình cũng không thể đối với hắn làm như không thấy.

Hắn hơi kinh ngạc nói: "Không nghĩ tới tên tuổi của ta, đều truyền đến Huyền Thiên tông?"

Lý Huyền Âm cười nhạt một tiếng, nói: "Hôm nay gặp thiếu hiệp trên lôi đài thi triển chân pháp huyền diệu, thực sự là bội phục đến cực điểm, lúc đó bên cạnh rất nhiều trưởng lão tiền bối đều đang nghị luận thiếu hiệp, thực sự là anh hùng xuất thiếu niên nha."

Diệp Tiểu Xuyên chịu không được người khác nịnh hót, lập tức đuôi của hắn liền vểnh lên, cười ha hả nói: "Quá khen, quá khen! Lý đại hiệp cùng Lạc Hà tiên tử mới là mẫu mực của chúng ta nha."

Thượng Quan Ngọc hé miệng nở nụ cười, nói: "Tiểu Xuyên sư đệ thực sự là biết nói chuyện, nhưng mà, để cho chúng ta hâm mộ, vẫn là Tiểu Xuyên sư đệ tìm được giai ngẫu."

Diệp Tiểu Xuyên sững sờ, những người khác cũng là mặt lộ vẻ nghi hoặc.

Diệp Tiểu Xuyên kỳ lạ nói: "Giai ngẫu? Tiên tử lời này ý gì? Ta sao nghe không rõ."

Thượng Quan Ngọc lắc đầu cười khẽ, nói: "Sau này ngươi sẽ rõ."

Cố Phán Nhi và Tôn Nghiêu dẫn đám người Thượng Quan Ngọc đi tới bên cạnh một bàn ăn thật dài ngồi xuống, lưu lại bọn người Diệp Tiểu Xuyên mặt lộ vẻ nghi hoặc.

Trần Hữu Đạo đau lòng nhức óc buồn bã hô: "Đã nói là tiểu đồng bọn mà? Đã nói cùng nhau lưu manh đến đầu bạc mà?"

Dương Tuyền nói: "Chúng ta đã cùng nhau cởi hết quần áo, còn không thể cùng nhau vui vẻ chơi đùa sao?"

Nguyên Dương nói: "Tiểu Xuyên sư đệ, thuyền nhỏ giữa chúng ta lật rồi."

Chu Trường Thủy nói: "Dáng dấp của ta không kém ngươi! Không có thiên lý không có thiên lý!"

Triệu Sĩ Lâm kinh ngạc kêu lên: "Chẳng lẽ là Tiểu Trì muội muội của ta! Cầm thú!"

Diệp Tiểu Xuyên đau đầu vài vòng, nói: "Mấy người các ngươi đừng nghe Thượng Quan Ngọc kia nói mò, cái này rõ ràng là châm ngòi tình cảm giữa sư huynh đệ chúng ta mà! Lòng dạ đáng chém!"

Đám người không ai tin tưởng lời giảo biện của Diệp Tiểu Xuyên.

Thượng Quan Ngọc là ai? Đó là người đứng đầu trong Lục tiên tử của thiên hạ, danh tiếng lẫy lừng, làm sao có thể đem chuyện này nói đùa với một tiểu đệ tử mới vào Thương Vân môn?

Đám người thay nhau chất vấn Diệp Tiểu Xuyên những tháng qua đã làm chuyện xấu xa hèn mọn gì, có phải đã lừa gạt tiểu sư muội nào đó hay không?

Trên một bàn khác, Tôn Nghiêu và Cố Phán Nhi cũng tỏ vẻ nghi hoặc.

Cố Phán Nhi nói: "Thượng Quan sư tỷ, vừa rồi ngươi không phải đang nói đùa chứ?"

Thượng Quan Ngọc đáp: "Cái gì?"

Cố Phán Nhi nói: "Chẳng phải ngươi vừa mới nói cái tên hỗn đản Diệp Tiểu Xuyên kia tìm được giai ngẫu sao? Ý tứ là gì?"

Thượng Quan Ngọc cùng sư huynh Lý Huyền Âm bên cạnh nhìn nhau, cũng là mỉm cười.

Tôn Nghiêu kỳ lạ nói: "Thật sự có chuyện này? Không biết là vị nữ tử nào mắt mù, xui xẻo như vậy?"

Thượng Quan Ngọc cười nói: "Nghe ý tứ của các ngươi, Diệp Tiểu Xuyên này tựa hồ danh tiếng không tốt lắm."

Cố Phán Nhi khẽ nói: "Không chỉ không tốt, mấy người kia bên cạnh hắn, cũng là đệ tử ngang bướng nhất của Thương Vân môn chúng ta, cả ngày chơi bời lêu lổng, không làm việc đàng hoàng, nào có nữ tử sẽ thích tên hỗn đản này."

Lý Huyền Âm mở miệng nói: "Phán nhi sư muội, ngươi sai rồi, theo ta được biết, giai ngẫu của Diệp Tiểu Xuyên sư đệ, thế nhưng là Thủy Diên tiên tử một trong Lục tiên tử nổi danh cùng sư muội và Vân Khất U của quý phái, Bách Lý Diên."

"Phốc......"

Không chỉ có Tôn Nghiêu cùng Cố Phán Nhi không biết làm sao, Thường Tiểu Man bên cạnh vừa mới bưng lên một chén nước trà uống, càng giật mình ngoài đem nước trà trong miệng đều phun ra, Tôn Nghiêu ngồi đối diện thì gặp vận rủi lớn, bị phun ra một mặt nước trà không nói, trên mặt còn dính vài miếng lá trà mềm mại, bộ dáng rất là hài hước.

Nhưng bây giờ, Tôn Nghiêu nào còn có tâm tư cảm thấy lúng túng, hắn không thể tin nhìn Lý Huyền Âm, khẽ nhếch miệng, lại nhất thời nói không ra lời.

Cố Phán Nhi liếc mắt nhìn Tôn Nghiêu bên cạnh, lấy lại tinh thần, nói: "Làm sao có thể! Bách Lý Diên, Diệp Tiểu Xuyên? Người này bắn đại bác cũng không tới, sao có thể quen biết?"

Lý Huyền Âm gật đầu nói: "Túy tiền bối khi còn trẻ, một thanh kiếm Thanh Phong quét ngang thiên hạ, cùng Yêu Tiểu Phu, Lưu Ba tiên tử cũng là bạn tốt nhiều năm, lần này hai vị tiên tử đến Thương Vân, đoán chừng ở một mức độ nào đó là có liên quan đến Túy tiền bối.

Hôm nay Diệp Tiểu Xuyên trên lôi đài biểu hiện không tầm thường, được Lưu Ba tiên tử ưu ái, cùng đệ tử Bách Lý Diên kết mối quan hệ thông gia, mặc dù khiến người ngoài bất ngờ, nhưng cũng hợp lý. Tuy nhiên chuyện này tất nhiên Lưu Ba tiên tử cùng Túy tiền bối cũng không công bố ra ngoài, ta đoán chừng vẫn là hai người nói đùa nhiều hơn, mọi người đừng truyền ra lung tung, chính đạo chúng ta tương đối kiêng kị loại lời ra tiếng vào này."

Cách đó không xa trên bàn cơm, Diệp Tiểu Xuyên nhìn thấy bọn người Tôn Nghiêu đang lén lút nói gì đó, ánh mắt còn thỉnh thoảng hướng về phía bên mình nhìn lại, trong lòng vừa sợ vừa nghi ngờ. Có chút nghĩ không thông, mình cùng Thượng Quan Ngọc và Lý Huyền Âm cũng là lần thứ nhất gặp mặt, hai người sao lại đùa với mình kiểu này chứ?

Bởi vì xế chiều ngày mai Chu Trường Thủy một hồi có tỷ thí cuối cùng, đại gia uống rượu cũng đều rất vừa phải, đồng thời không uống say đến không còn biết gì.

Đêm khuya, Diệp Tiểu Xuyên trở về chỗ ở, từ xa đã nhìn thấy trong tiểu viện cũ nát đã thắp sáng đèn dầu, biết là sư phụ của mình đoán chừng đã trở về.

Hắn đẩy ra cửa viện, hét lớn: “Sư phụ! Sư phụ! Ta hôm nay có phải rất phong cách hay không! Rất khiến ngươi nở mặt nở mày......”

Hắn hào hứng đẩy ra cửa phòng của Túy đạo nhân, không ngờ trong phòng không chỉ có sư phụ của mình, mà còn có một nữ tử áo xanh tuyệt mỹ, nhìn kỹ lại, chính là tiên tử ngồi ở vị trí đầu khá cao trong đại điện Luân Hồi mà hắn nhìn thấy lúc rút thăm ban ngày.

Thần sắc Diệp Tiểu Xuyên cứng đờ, vội vàng nói: “Ai nha! Sư phụ, ta không biết tối nay ngươi có khách, ta không nhìn thấy bất cứ thứ gì, không có nghe thấy gì cả, ta rút lui trước, tối nay liền không trở lại ở, các ngươi thích làm gì liền làm cái đó......”

Bạn đang đọc [Dịch] Tiên Ma Đồng Tu của Lưu Lãng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!