Chương 55: [Dịch] Tinh Môn

Viên Thạc điên cuồng (1)

Phiên bản dịch 6448 chữ

Dưới tầng hầm.

Lần hấp thu này, Lý Hạo cảm thấy sức mạnh được tăng lên rất nhiều.

Có điều là, hắn đã đến trình độ Trảm Thập hay chưa thì vẫn còn nghi ngờ trong lòng, bởi vì đám người Lưu Long nói quá mơ hồ, chắc là cho rằng còn lâu Lý Hạo mới đạt tới cảnh giới đó nên có nói cũng vô dụng, nên đến bây giờ hắn cũng không biết rốt cuộc Trảm Thập có gì đặc biệt.

Chính là cơ thể vẫn bình thường nhưng sức mạnh tăng lên hay sao?

Bây giờ gặp Lưu Long so với lúc trước, thì ông ấy đã nói nhiều hơn rồi, hình như bởi vì Lý Hạo biểu hiện cũng không tệ, cho nên vị đội trưởng cao ngạo này không còn khinh thường như lúc trước nữa.

Thấy vậy, Lý Hạo bèn dò hỏi thêm lần nữa:" Lão đại, người đạt tới cảnh giới Trảm Thập, ngoài việc trực tiếp chiến đấu ra thì không còn cách phán đoán nào nữa hay sao?"

"Có"

Lưu Long gật đầu: "Lúc trước có lẽ Liễu Diễm lười nói cho cậu biết, bởi vì cậu chính là một cái pháo hôi, nói không chừng chưa tới cảnh giới Trảm Thập thì cậu đã chết rồi, cho nên là trừ việc lo chuyện luyện tập chiến đấu ra thì cậu không cần chú ý đến những thứ khác..."

Khá lắm!

Đột nhiên Lý Hạo cảm thấy không hối tiếc về cú đá đó, đá tốt lắm.

Cái cô Liễu Diễm này, trên mặt thì cười hi hi, nhưng trong lòng lại cho rằng mình sống không được bao lâu rồi sao?

Quả nhiên nữ nhân đều là bên ngoài một bộ mặt, trong lòng lại là bộ mặt khác.

"Vậy cảnh giới Trảm Thập khác biệt ở chỗ nào?"

Lưu Long cân nhắc một hồi rồi nói: "Trước tiên nói về điều kiện tiên quyết, nếu so sánh cảnh giới so với thực chiến, thì thực chiến mới là gốc rễ cơ bản, điểm này ngươi phải nhớ kỹ!"

Lý Hạo gật đầu, cái này có thể hiểu được.

"Nếu như xem chiến đấu thực sự, vậy thì từ hình thức có thể lí giải được, cái này đòi hỏi người phải tự trải nghiệm, Phá Bách cũng tốt, Đấu Thiên cũng tốt, cậu tự xông vào doanh trại một lần thì tự nhiên hiểu thôi."

Lý Hạo gượng cười, đừng có đùa.

Ta không muốn chết.

Huống chi, nếu thực sự đạt được Đấu Thiên, xông vào doanh trại, đối phương cũng sẽ không cùng ta tay không tất sắt mà vật lộn đâu, người ta cho nổ một phát, 1000 pháo bay ra cùng một lúc thì Đấu Thiên cũng chẳng phải xem như phế rồi sao?

Muốn chết cũng không cần phải tìm cái chết như vây!

Lưu Long tiếp tục nói: "Không xét đến thực chiến, chỉ nói cảnh giới đơn thuần, cũng có đặc trưng rõ ràng. Đến được cảnh giới Trảm Thập cũng là một võ sư chân chính theo đúng nghĩa, cái gọi là võ sư, khí do nội sinh! Chính là nội công mà dân gian truyền lại... hoặc có thể cho rằng là như thế.

Lý Hạo ánh mắt sáng lên: “Nội công?”

"Đúng!"

Lưu Long gật đầu: "Thật ra là một loại kình đạo, tập trung nội lực lại, từ lực hoá thành khí, nói thẳng ra là đạt đến trình độ võ sư, khí huyết hưng thịnh, máu chảy cuồng cuộng, gân cốt nổi lên..."

Dứt lời, Lưu Long thình lình run cánh tay lên một cái.

Lập tức xương cốt trên cánh tay giống như lồi lên hết.

"Đùng, đùng, đùng!"

Như là một sợi roi được rút ra, không khí nổ tung.

Lưu Long nở nụ cười: "Đã thấy rõ chưa? Đây chính võ sư, cũng chính là một đặc điểm rõ ràng nhất của Trảm Thập! Một quyền xuất ra, gân cốt liền trồi lên, nội lực tràn trề... Kì thực, kết quả cuối cùng mà ngươi muốn thấy của Trảm Thập chính là như thế này!"

Lý Hạo nhìn theo, hai mắt đều sáng cả lên rồi.

Trảm Thập!

Đây chính là võ sư yếu nhất, là trụ cột sau cùng mà rõ ràng chỉ một quyền xuất ra lại có thể làm gân cốt nổi lên, thật lợi hại!

Hắn ta bây giờ vẫn chưa đạt tới.

Cũng cần nói rõ, hắn vẫn chưa đạt tới trình độ Trảm Thập, cho dù không xét thực chiến, chỉ là cảnh giới đơn thuần cũng không tới được.

"Vậy Phá Bách thì sao?"

Lý Hạo hỏi tiếp, hắn ngày càng thấy hứng thú.

Lưu Long khẽ cau mày: "Phá Bách... tốt nhất cậu không nên nghĩ tới cái này, võ đạo đã xuống dốc rồi! Cảnh giới Trảm Thập của cậu, vẫn có cơ hội rất lớn, trực tiếp tiến vào lĩnh vực siêu năng..."

Lưu Long không kiềm được mà thở dài một hơi, bình thản nói: "Không nên theo đuổi Phá Bách! Những võ sư ở cảnh giới Trảm Thập được thăng cấp lên Tinh Quang Sư có không ít, nhưng Phá Bách thì... Tôi hầu như chưa từng nghe thấy, có lẽ là trước đây cũng có, bây giờ e là đến một người cũng không còn nữa."

"Lý Hạo nhớ kỹ sau này tốt nhất là không nên hấp thu những Thần Bí Năng không rõ thuộc tính, những Thần Bí Năng này đối với võ sư mà nói thì đúng là quý báu, nhưng nó cũng là tai hoạ! Cậu hấp thụ nhiều rồi, nội lực quá mạnh, tác dụng phụ càng nhiều hơn... Biến số càng khó lường! Thật, nếu đã tới được Phá Bách, thì cơ hội cậu trở thành siêu năng cũng rất mỏng manh."

Thật có chút tự ti.

Chẳng bao lâu sau, sự lớn mạnh của những võ sư Phá Bách ngược lại trở thành một sự trói buột.

Yếu một chút vẫn có thể thăng cấp lên được siêu năng.

Cường đại đến được Phá Bách, ngược lại làm mức độ khó khăn tăng lên, bởi vì Thần Bí Năng quá nhiều yêu cầu, cho dù có hội tụ đầy đủ, cũng chưa chắc đã tăng cấp được.

Lưu Long cũng tốt, Viên Thạc cũng tốt, lùi lại 20 năm trước, đều là những võ sư đỉnh cấp.

Nhưng bây giờ... một người đang dạy sách khảo cổ, một người thì ở tuyến đầu làm nhân viên công chức chấp hành pháp luật.

Địa vị thoạt nhìn thì cao, trên thực tế thì cũng như nhau cả, còn không bằng một người trẻ tuổi mới tiến vào lĩnh vực siêu năng.

Lưu Long dường như có chút thất thần.

Lý Hạo cũng biết điều mà không hỏi nữa.

Dựa theo lời Lưu Long nói, cùng với một số sự việc mà lão sư có nhắc tới, Lý Hạo cũng có thể hiểu ra được một chút, người có thực lực võ sư càng mạnh, khả năng thăng cấp lên siêu năng càng nhỏ.

Mà Thần Bí Năng thuộc tính không rõ, càng nhiều hơn nữa vẫn là để nâng cao thực lực của võ sư.

Muốn thăng chức lên được siêu năng càng phải đi hấp thụ thêm nhiều thuộc tính Thần Bí Năng.

Gặp được thuộc tính Thần Bí Năng có độ phù hợp cao, mới có khả năng trực tiếp trở thành siêu năng giả, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là nếu còn sống, tỉ lệ tử vong không thấp, có 90% tỉ lệ sống sót trong tổ chức Tuần Dạ Nhân.

Trong tiểu đội Liệp Ma chắc là chỉ có 10%, cho nên Lưu Long không để cho Lý Hạo hấp thụ thuộc tính Thần Bí Năng, mà trước tiên là cần phải nâng cao thể lực.

"Không cần vọng quá cao xa!"

Lý Hạo âm thầm nhắc nhở chính mình, tới cảnh giới Trảm thập trước cũng không tệ.

Nội công dồi dào, gân cốt nổi lên, đây chính là cột mốc của Trảm Thập, về phần thực chiến, theo kịp nền tảng cơ bản là được.

Việc thực chiến này nói ra cũng rất đơn giản, đấu nhiều trận, giết nhiều người, người ta 10 năm đánh 100 trận, mình thì 1 năm đấu 100 trận, như vậy cũng có thể theo kịp, những cái này đều không có gì quá khó.

Bạn đang đọc [Dịch] Tinh Môn của Lão Ưng Cật Tiểu Kê

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    241

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!