Chương 73: [Dịch] Tinh Môn

Vừa lòng hả dạ (3)

Phiên bản dịch 6388 chữ

Bên lề đường.

Lý Hạo đậu xe xong, lấy ra một cái máy truyền tin bấm gọi.

"Nói!"

Lưu Long vẫn lãnh đạm như trước.

Lý Hạo lại hơi căng thẳng, mang theo một chút lo lắng và bất an, hạ thấp giọng: "Lão đại, tin tức của chúng ta liệu có bị nghe trộm không?"

"Không đâu!"

Lưu Long vẫn trả lời rất ngắn gọn, lúc này cảm thấy có chút không ổn.

"Cậu ở đâu?"

"Quán cơm Ngọc Hà!"

"Xảy ra chuyện gì rồi?"

Lý Hạo căng thẳng không thôi, lại hạ thấp giọng đến độ gần như không thể nghe rõ: "Lão đại, em... hình như em bị siêu năng giả theo dõi! Không phải loại theo dõi kia, là theo dõi ở ngay bên cạnh, Phòng Cơ Yếu chỗ em có một người mới đến, tên Vương Minh! Em vừa chở y cùng đi ăn cơm, em... nhà em có một bảo vật, em luôn đem bên mình, y rất muốn cầm xem, em cứ nghĩ y chỉ là một người bình thường, xem một lúc rồi thôi, kết quả... y vừa chạm vào đồ của em một lúc, em liền mơ hồ cảm nhận được một luồng Thần Bí Năng phát ra trên người y!"

Đồ cổ, Lưu Long lập tức hiểu ra, kiếm của Lý gia!

Mà Vương Minh chạm vào vật phẩm siêu năng xảy ra phản ứng, bộc phát một loại Thần Bí Năng, điều này đã bị Lý Hạo phát hiện.

Siêu năng giả.

Lưu Long liền nhíu mày, nhanh chóng lấy lại tỉnh táo: "Giữ bình tĩnh! Đừng sợ! Chỉ là theo dõi thì không có chuyện gì đâu, nếu muốn giết cậu thì đã giết từ lâu rồi!"

Lại nói: "Đừng nên biểu hiện khác thường, tôi tin cậu có thể trấn tĩnh lại được!"

"Lão đại, em lo lắng..."

"Không cần lo lắng!"

Lưu Long trấn an Lý Hạo, trong lòng nhanh chóng đưa ra phán đoán, Tuần Kiểm Ti xuất hiện siêu năng giả,... là Tuần Dạ Nhân bên kia tới sao?

Rất có thể.

Trong lòng có chút bất mãn, tức giận, Tuần Dạ Nhân phái người đến, giờ lại còn che giấu thân phận, là tâm tư gì ông ta cũng đã thấy rõ, không phải là lặng lẽ quan sát, lấy thân mình làm đá dò đường đó sao?

Tuy là đã sớm biết được mọi chuyện, nhưng lúc này, Tuần Dạ Nhân cài người vào, rõ ràng cũng không biết sẽ gặp người mình rồi.

Còn có Ti Trưởng Tuần Kiếm Ti, xem ra cũng có bất mãn với mình sao?

Nếu không bên Tuần Dạ Nhân cũng không lừa được Ti Trưởng.

Ông ta đoán định một hồi, xác suất lớn là người của Tuần Dạ Nhân, đương nhiên, cũng không loại trừ là kẻ địch nhưng xác suất này không quá lớn.

Lưu Long lại suy nghĩ, nghe Lý Hạo rất căng thẳng nói: "Lão đại, em có chút lo lắng... nhưng y nói có thể mua kiếm của em... lão đại nói xem, nếu như mà em liền bán kiếm cho y, như vậy... như vậy có phải em sẽ được an toàn hơn không?"

Lý Hạo nhỏ giọng giải thích: "Em vừa nghĩ một lúc, đối phương có lẽ là người của Tuần Dạ Nhân, nếu là Tuần Dạ Nhân, em bán thanh kiếm này cho y, có phải là sẽ dụ được kẻ đối đầu với Tuần Dạ Nhân ra hay không, chúng ta cứ ngư ông đắc lợi là được, còn em lại có thể hời được một món tiền..."

Bán kiếm?

Lưu Long nghe câu này liền nổi giận, thấp giọng gầm gừ: "Không được! Cậu thiếu tiền à? Bán, bán cái rắm!"

"Thiếu, lão đại, em muốn hỏi một chút, có thể hoán đổi một ít Thần Bí Năng được không, em nghĩ hấp thu thêm Thần Bí Năng sẽ càng mạnh hơn, khả năng sống sót sẽ cao hơn..."

"Đổi cái gì mà đổi!"

Lưu Long tức giận: "Không được đổi! Nhớ kĩ, cậu bây giờ là người của tiểu đội Liệp Ma, không phải Tuần Dạ Nhân, lại còn không xác định được thân phận đối phương, cậu bán kiếm đi chính là tự tìm cái chết!"

"Không bán cũng chết, em vẫn nên đổi một chút Thần Bí Năng mới được, nâng cao thể lực trước..."

"Câm miệng!"

Lưu Long bực mình, thằng nhóc này, thật là cố chấp!

Suy nghĩ một hồi, thở dài một hơi, Lưu Long nói lại lần nữa: "Tiểu đội vần còn tồn kho một ít Thần Bí Năng, không phải là tôi không muốn cho cậu, chỉ sợ cậu hấp thụ nhiều rồi, về lâu dài sẽ bị thương tổn! Thậm chỉ phát nổ mà chết, bây giờ chỉ còn dư lại một chút Thần Bí Năng có thuộc tính... Thế này đi, trước khi bắt đầu mùa mưa, nếu như cậu cảm thấy bản thân chống đỡ được, tôi có thể cho cậu hai phương thuộc tính Thần Bí Năng, không thể bán kiếm, bán rồi, lấy được thêm Thần Bí Năng, cậu cũng không có cách nào hấp thụ được!"

Lý Hạo trong mắt lộ ra vẻ vui mừng, thế này là đúng rồi!

Biết Lưu Long sẽ không cho mình bán kiếm, nếu không thì Tuần Dạ Nhân nhúng tay vào.

Mạo hiểm kèm theo cơ hội này vậy!

Lưu Long mong được thăng cấp siêu năng, tuy là giết siêu năng giả rất nguy hiểm, nhưng đối phương không quan tâm việc này, chúng hi vọng thu được càng nhiều lợi ích.

"Tôi biết ngay..."

Lý Hạo tính toán một lúc, 2 phương cũng được, về phần Thần Bí Năng có thuộc tính hay không cũng chẳng sao, hấp thụ một chút là biết liền.

"Vậy... Vậy cũng được, cám ơn lão đại, em không bán nữa, em cũng là lo cho an nguy của mọi người, nếu như Tuần Dạ Nhân trực tiếp nhúng tay vào, nói không chừng sẽ an toàn hơn."

"Không sao, cậu hiểu là tốt rồi!"

Lưu Long cũng an tâm, căn dặn: "Đừng có để bị lộ! Nếu như đối phương thật sự là người Tuần Dạ Nhân, vậy thì xác suất kế hoạch chúng ta thành công lần này càng cao, càng được bảo đảm an toàn, đục nước béo cò, cũng là điều mà những võ sư truy đuổi lĩnh vực siêu năng chúng ta phải làm!"

"Hiểu rồi!"

"..."

Hai người bàn bạc một hồi, Lý Hạo tắt máy.

Vẻ mặt điềm tĩnh .

Không hề có chút gì căng thẳng co ro như vừa rồi.

Diễn cũng được đấy, tuy là coi như Lưu Long cũng tự giúp mình nhưng về Thần Bí Năng này, Lý Hạo xác thực cần tìm hiểu thêm, thu được thêm nhiều hơn.

Chính là cái bộ dạng keo kiệt của Lưu Long, dù bản thân đã thành công giết được Hồng Ảnh, rồi thưởng cho mình vài phương Thần Bí Năng... Lý Hạo cũng chẳng vui sướng gì, vậy cũng ít quá rồi.

Cơ hội là cho chính mình chiếm lấy, Thần Bí Năng cũng phải tự mình thu về là tốt nhất.

Về phần giới hạn hấp thu của mỗi người, hấp thu nhiều cũng tốt, Lý Hạo cũng không thuộc trường hợp này, năng lượng tinh quang là phương pháp dung hòa tốt nhất.

"Tiếp xúc với Vương Minh, không quan tâm thân phận y là gì, tính an toàn cũng được tăng lên rất nhiều."

"Thêm vào đó còn nhận được 2 phương Thần Bí Năng, cũng không tệ."

"Ngoài ra còn một điểm, đều chuyển được tầm mắt của mọi người lên thanh kiếm này, mặt dây chuyền ngọc của ta cũng khó mà bị lộ."

Lý Hạo suy nghĩ một lúc, đối với tài diễn xuất của bản thân vẫn rất vừa lòng.

Đương nhiên, so với lão sư vẫn còn kém xa.

Lão sư đánh người ta gần chết, đối phương vẫn còn nghĩ cách giúp lão sư trị thương, sợ lão sư chết.

So sánh thế này, Lý Hạo cảm thấy bản thân vẫn cần học tập, noi gương lão sư.

2 phương Thần Bí Năng, chắc hẳn lão sư cũng không để vào mắt.

Gánh nặng đường xa, con đường phía trước vẫn còn dài.

...

Bạn đang đọc [Dịch] Tinh Môn của Lão Ưng Cật Tiểu Kê

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2y ago

  • Lượt đọc

    220

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!