Dưới lầu.
Giờ vẫn chưa khuya lắm, trong cư xá vẫn còn người đi lại.
Lý Hạo cũng không thèm để ý, hắn cần có mặt nhiều người, có nhiều thì Hồng Ảnh mới không dám xuất hiện.
"Hắc Báo, ăn nào, bát thức ăn đâu rồi?"
Lý Hạo chui vào ổ chó lục lọi, thuận tay nhét một viên đá vào trong ống tay áo.
Sờ thạch đao đã được giấu kỹ, Lý Hạo thoải mái ném đống thức ăn thừa cho Hắc Báo, nhỏ giọng nói: "Giúp tao theo dõi, người đến thì không sao, nhưng nếu là thứ kia đến, nhớ sủa thật to đấy!"
"Gâu gâu!"
Hắc Báo gật đầu, trong mắt chó hiện rõ sự sợ hãi, nó cũng sợ thứ kia.
Nhưng sủa vài tiếng thì vẫn có thể.
Lý Hạo không còn thêm gì nữa, cất bước đi lên lầu.
Thạch đao tới tay, nhưng vì tránh để người khác chú ý, nên hai ngày nay hắn vẫn không đụng tới.
Giờ người khác cũng không dám chắc chắn mình đã lấy được thạch đao.
Bao gồm cả Lưu Long, có lẽ đã nhìn thấy một sự khác biệt trong nhà bếp, nhưng không thể chắc do mình đã lấy đi.
Mang theo thạch đao, Lý Hạo lên lầu, đóng chặt cửa.
...
Thạch đao này vừa lấy ra từ trong ổ chó, lại để trong phòng bếp rất nhiều năm, Lý Hạo thấy hơi tởm nên đem đi rửa sạch nhiều lần.
Trên ghế sa lon.
Lý Hạo ngắm nghía thạch đao, đang nghĩ có nên ngâm nước hay không, hay là trực tiếp hấp thu.
Dùng Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật hấp thu, chắc là có thể được?
Ngọc kiếm cũng có thể, thì thạch đao sao lại không được?
Còn như việc huyết mạch binh khí cần phải giải phong như lão sư nói, nhưng Lý Hạo không cần giải phong thạch đao, chỉ cần hấp thu tinh quang năng trên thạch đao là được.
"Hấp thu cũng không cần huyết mạch gì... Bằng không, Hắc Báo và lão sư đã không có thể hấp thu tinh quang năng trong ngọc kiếm."
Đây là phán đoán của Lý Hạo, nhưng đúng sai thế nào thì hắn không chắc.
Còn một chuyện nữa, giờ phút này hắn đang chần chờ, đang tự hỏi, năng lượng trên thạch đao có cùng loại như ngọc kiếm hay không?
Hay cùng loại với thần bí năng mà Lưu Long cho mình?
Ngọc kiếm rất đặc biệt, điểm này Viên Thạc đã nói rất rõ ràng, cực kỳ trân quý.
"Thử thì biết liền hà!"
Nghĩ viển vông cũng vô dụng, Lý Hạo chỉ có chút chần chừ, thầm nguyện cầu lúc hấp thu, xin mấy bác, mấy cô Hồng Ảnh tuyệt đối đừng xuất hiện.
Bằng không thì phiền to lắm nha!
"Tiểu Viễn, tui dùng đao của nhà ông trước, đây là vì báo thù cho ông mồ, ông đừng giận nha!"
Lý Hạo cười cười, một năm sau, chờ đến ngày giỗ của ông, tui sẽ làm thịt Hồng Ảnh để tế ông!
« Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật » cấp tốc phát động, điều chỉnh hô hấp, ngũ tâm triều thiên*.
Thạch đao được đặt ở trước ngực của Lý Hạo.
Có tinh quang năng hay không thì thử là biết.
Ngay sau đó, một cỗ năng lượng đặc thù tuôn ra từ trong thạch đao.
« Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật » phải nói là Dẫn Năng Nhập Thể Pháp cao cấp nhất trong lĩnh vực siêu năng, còn về « Dẫn Năng Nhập Thể Pháp » mà Lưu Long đưa cho, đều vô dụng với ngọc kiếm và thạch đao.
May mà được lão sư truyền thụ cái này, nếu không Lý Hạo chỉ có thể giống như trước dùng cách ngâm nước, pha loãng chút xíu rồi mới hấp thu.
Siêu năng giả bình thường nếu như không có « Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật », chỉ sợ rất khó hấp thu được năng lượng đặc biệt trong những binh khí này, trừ phi họ vô tình tìm ra cách ngâm nước, còn không thì đành bất lực.
Tinh quang lấp lóe!
Hình dáng không khác mấy tinh quang năng trong ngọc kiếm, Lý Hạo mở mắt liền có thể nhìn thấy cỗ năng lượng này.
"Giống như ngọc kiếm..."
Ý nghĩ như vậy vừa hiện lên, ngay sau đó Lý Hạo đột nhiên phun ra một ngụm máu!
Một cỗ năng lượng có tính công kích cực mạnh đang điên cuồng quấy phá trong cơ thể của hắn!
Lý Hạo lập tức tái mặt!
Thần bí năng!
Đây không phải tinh quang năng, mà là thần bí năng!
Không, cái này còn có tính công kích mãnh liệt hơn cả thần bí năng, giờ phút này Lý Hạo cảm thấy rất đau, nỗi đau không gì sánh được, cứ như bị ai đó dùng đao xẻo từng miếng thịt.
Cỗ năng lượng trong thạch đao kia có tính công kích quá mãnh liệt!
Giống như hóa thành vô số thanh đại đao, điên cuồng đâm chém trong cơ thể của hắn.
Lần này, Lý Hạo cảm nhận được tình huống mà Lưu Long từng kể, hấp thu thần bí năng rất nhiều người sẽ bể mạch máu, bởi vì lực trùng kích của thần bí năng quá mạnh.
Nhưng giờ khắc này, Lý Hạo cảm nhận được uy lực phải gấp ba lần trở lên so với thần bí năng vào lúc sáng!
"Á!"
Lý Hạo rít lên, gân xanh lộ ra, thậm chí có mạch máu đã vỡ.
Hắn vội vàng thay đổi tư thế, lập tức từ bỏ hấp thu bằng hô hấp pháp.
Chỉ trong chớp mắt, lượng lớn đao năng tiến vào trong cơ thể, không ngừng đánh thẳng vào Lý Hạo.
Đau đớn!
Đau dữ dội thiếu đường muốn cắn lưỡi tự sát.
Lý Hạo thật ra sớm đoán năng lượng tương đồng, cũng nghĩ qua có phải thần bí năng hay không, nhưng ban ngày hấp thu 2 phương, đối với hắn cũng không phải vấn đề lớn, huống chi hắn đã bước vào cảnh giới Trảm Thập, còn mạnh hơn lúc ban ngày.
Cho nên Lý Hạo cảm thấy có thể tiếp nhận.
Nhưng mà, giờ khắc này Lý Hạo biết mình sai.
"A!"
Lại là một tiếng gầm nhẹ, lượng lớn năng lượng còn sót lại vẫn đánh thẳng vào Lý Hạo.
Trùng kích dữ dội đến mức làn da ngoài thân hắn cũng đang rách.
Lý Hạo phát hiện, hắn hoàn toàn không cách nào khống chế cỗ năng lượng này, chớ nói chi là hấp thu.
"Xong..."
Lý Hạo cảm thấy mình sắp xong đời, một khắc sau như nghĩ tới điều gì đó, hắn vội giãy dụa cầm lấy ngọc kiếm đang đặt ở một bên, ôm ở trong tay, cấp tốc vận chuyển « Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật ».
Không biết tinh quang năng có thể bù đắp chữa trị, trung hoà nguồn sức mạnh này hay không.
Bằng không, Lý Hạo cảm thấy mình sắp tiêu tùng!
Quá mạnh!
"Phốc!"
Lại có thêm một mạch máu vỡ nát, máu tươi bắn tung tóe.
Thứ năng lượng này đem so với ban ngày, thì đơn giản là không thể so sánh.
"Manh động quá!"
Lý Hạo thầm bừng tỉnh, không phải quẫn trí vì mạch máu nổ nát, mà bừng tỉnh vì tự trách.
Hai ngày này trôi qua quá suôn sẻ, dù Hồng Ảnh thỉnh thoảng có xuất hiện, nhưng khi lão sư tấn cấp Đấu Thiên, hình như hắn trở nên chủ quan, buông lỏng cảnh giác.
Trực tiếp hấp thu năng lượng thạch đao!
Biết rõ có khả năng do vũ khí khác biệt nên chưa hẳn năng lượng sẽ đồng dạng, hắn vẫn xem thương, cho rằng có thể chịu đựng.
Trên thực tế, hắn không thể!