Chương 104: [Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Chương 104

Phiên bản dịch 4478 chữ

Trái tim Lý Hiểu Mẫn lập tức như tro tàn, ánh mắt đảo qua hai người mẹ, chợt cảm thấy cô ta bị cả thế giới vứt bỏ. Nhưng mà nếu nghĩ kỹ, cũng đúng thôi, có thể làm ra chuyện tráo đổi con gái, thì người mẹ này sao có thể yêu thương con của mình cơ chứ.

Giây phút bị còng số 8 tròng vào tay, Lý Hiểu Mẫn nhìn sang gương mặt lạnh lùng Ủ Rượu Pha Trà, cô ta hoảng hốt trong chốc lát. Nếu như cô ta là con ruột của bà ấy thì tốt biết bao nhiêu.

Dưới ánh mắt cảm thán của mọi người, Lý Hiểu Mẫn và người phụ nữ trung niên bị cảnh sát dẫn đi điều tra.

Mà Ủ Rượu Pha Trà không đóng livestream, đi theo chồng vào phòng làm việc.

Chủ tịch Hội đồng quản trị vỗ mạnh lên bàn: “Bảo mẫu đó thật kinh tởm, dám dụ dỗ Hiểu Mẫn, điên mất thôi, quả thực điên mất thôi.”

Ủ Rượu Pha Trà nhìn dáng vẻ này của ông ta, đã mơ hồ đoán được sự tình, hít sâu một hơi, quyết định cho chồng cơ hội cuối cùng: “Anh biết tại sao bà ta lại dụ dỗ Hiểu Mẫn không?”

Xem ra hình như chồng của bà ấy hoàn toàn không biết sự thật.

Nếu như ông ta thẳng thắn nói rõ chuyện bảo mẫu và mình từng ngoại tình, nó rõ ông ta đã làm theo cam kết, toàn tâm toàn ý với bà ấy, như vậy có lẽ bà ấy sẽ hạ một bậc thang cho ông ta xuống.

Chủ tịch vừa định nói không biết, nhưng lại lo lắng, cúi đầu nói: “Anh không biết, có thể do bảo này là người âm hiểm, cho nên muốn kiếm chác từ gia đình chúng ta.”

Có trời mới biết, khi phát hiện người phụ nữ từng làm tình nhân của mình đến nhà làm bảo mẫu, ông ta kinh ngạc biết bao nhiêu. Nhưng ông ta không dám nói chuyện này với bất kỳ ai, bao gồm vợ của mình. Nếu như để bà ấy biết chuyện tình nhân công khai đến nhà mình, nhất định sẽ tức chết.

“Dối trá!” Ủ Rượu Pha Trà quá thất vọng với người đàn ông trước mặt, hét vào mặt ông ta: “Ông từng chung chăn gối với bà ta, vậy mà ông lại nói với tôi rằng không biết bà ta là ai!”

Chủ tịch nghe vậy quá mức sợ hãi: “Sao… Sao em biết được?”

“Tôi không chỉ biết những thứ này, tôi còn biết, bà ta sinh cho ông một đứa con.”

“Gì chứ?” Chủ tịch quá mức sợ hãi, cảm thấy không ổn, vội vàng đi đến nói: “Vợ à, thật sự anh không hề biết chuyện này, nó là con riêng, chắc chắn anh sẽ không thừa nhận.”

Trong lòng ông ta, Ủ Rượu Pha Trà là quan trọng nhất, con trai lại càng không bằng vợ, càng đừng nói đến con riêng.

Ông ta nghĩ đến đứa con riêng không nên ra đời, mắt ánh lên sự nguy hiểm, không, ông ta phải nhanh chóng xử lý con riêng mới được.

“Nhưng ông đã đón nhận nó hơn 20 năm.”

Chủ tịch không rõ Ủ Rượu Pha Trà đang nói gì, vô cùng hoang mang, ông ta không hề biết mình có con riêng, lại còn nhận nó hơn 20 năm nữa chứ?

Lúc này, ông ta bỗng nhớ đến tình nhân của mình rất thân thiết với Lý Hiểu Mẫn, như nghĩ đến điều gì, chợt đã hiểu ra tất cả, há to miệng nói: “Em nói là Hiểu Mẫn. Chuyện này, sao có chuyện này xảy ra cơ chứ?”

Ông ta bình tĩnh lại, vội vàng ôm lấy Ủ Rượu Pha Trà: “Nhất định có người tung tin đồn thất thiệt, Hiểu Mẫn là con gái chúng ta, em đừng suy nghĩ nhiều. Nói không chừng bảo mẫu đó muốn ly gián chúng ta, cho nên cố tình bịa đặt…”

Nhưng ông ta càng nói càng cảm thấy không ổn, trong đầu hiện lên từng chi tiết nhỏ khi bọn họ ở chung. Ông ta thích người kia vì bà ta toàn tâm toàn ý với ông, thích làm nũng ỷ lại ông, đây là chuyện mà vợ ông ta hoàn toàn không làm được. Người này, quả thực ông ta không phải rời xa, khi đó bà ta còn uy hiếp sẽ tự sát. Ông ta tốn rất nhiều tiền mới đuổi bà ta đi được.

Người điên khùng như thế… Hình như thật sự có thể làm ra chuyện đáng sợ như vậy.

Chưa bao giờ Ủ Rượu Pha Trà lại cảm thấy chồng mình ghê tởm đến vậy, khi ông ta đến gần, bà ấy cảm thấy buồn nôn, thế là đẩy chồng ra, lùi về sau mấy bước, dáng vẻ không thể nào chấp nhận được: “Chúng ta ly hôn đi.”

“Không, anh không đồng ý!” Mắt chủ tịch đỏ bừng, lập tức phản bác: “Anh có lỗi với em, nhưng đó là chuyện quá khứ, sau này chúng ta đã làm lành lại, ước định sẽ bỏ qua chuyện cũ. Anh không phản bội em lần nào nữa, em không thể ly hôn với anh.”

Ai mà biết được Ủ Rượu Pha Trà lại càng tức giận hơn, chỉ thẳng vào mặt chồng mà mắng: “Tôi chỉ hận lúc đó không ly hôn với ông, nếu lúc đó ly hôn, vậy ả tình nhân hèn mọn của ông không thể đem con của cô ta đến cho tôi nuôi được, con gái của tôi cũng không bị lạc mất hơn 20 năm! Chúng ta đều là kẻ có tội!”

Ủ Rượu Pha Trà hận bọn họ, cũng hận bản thân đã ngu ngốc thỏa hiệp.

Chủ tịch trừng muốn rách cả mắt, không dám tin sự việc mà mình nghe được, vì chỉ cần đó là sự thật, theo tính cách của bà ấy, tuyệt đối không thể tha thứ cho ông ta.

Bạn đang đọc [Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh của Mặc Nhĩ Ngọc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!