Chương 76: [Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà

Huấn Luyện (2)

Phiên bản dịch 4439 chữ

Nhưng Vương Bạt ngẫm nghĩ kỹ càng, ngược lại cảm thấy mạch lạc rõ ràng.

Nếu không phải Ma Đạo, sao có thể dễ dàng khiến người ta nghịch thiên cải mệnh, đoạt được linh căn?

《 Tráng Thể Kinh 》 đường hoàng chính đại, nhưng kẻ không có ẩn linh căn muốn luyện thành, e rằng gần như là chuyện không tưởng.

Phàm nhân muốn quật khởi, e rằng cũng chỉ có con đường này.

Chỉ là Vương Bạt nghĩ đến 《 Mai Cốt Bí Thuật 》 đề cập tới đủ loại linh dược trân quý, thậm chí là cốt của tu sĩ, lại cảm thấy phàm nhân bình thường, e rằng cũng không thể hưởng thụ phúc phận như vậy.

Đạo lý rất đơn giản, có nhiều tài nguyên như vậy, hà tất phải lãng phí trên người tạp dịch, chi bằng trực tiếp chiêu mộ đệ tử Luyện Khí, chẳng phải tốt hơn sao?

Hiển nhiên, những tạp dịch đã luyện 《 Mai Cốt Bí Thuật 》, tương lai ra sao, cũng rất khó nói trước.

Điều này càng củng cố quyết tâm rời xa Thành Tiên Hội của Vương Bạt.

Chẳng bao lâu sau.

Đệ đệ của Ngưu Dũng đến thu dọn phân gà.

Vương Bạt hỏi thăm tin tức của Ngưu Dũng.

"Vẫn chưa tìm thấy, Chấp Ác Phòng, Ngoại Vụ Phòng đều đã phái thượng tiên đi tìm, vẫn không tìm ra, phỏng chừng đa phần là..."

Vành mắt đệ đệ Ngưu Dũng thoáng chốc đỏ hoe.

Vương Bạt cũng chỉ đành an ủi đôi câu.

Buổi chiều sau khi xong việc, hắn đem toàn bộ linh kê đã giết lúc trước ném vào nồi đất, bưng vào trong nhà, hao phí không ít sức lực, cuối cùng cũng chỉ ăn được một phần tư, rốt cuộc ngưng tụ ra được một giọt Âm Thần Chi Lực.

Đến chập tối lúc ra ngoài đổ nước, hắn ngoài ý muốn phát hiện Âm Thần Chi Lực lại không xoay tròn.

"Vu Trường Xuân đã từ bỏ việc giám thị rồi ư?!"

Vương Bạt khẽ giật mình, ý niệm trong đầu xoay chuyển, lập tức hiểu ra, trong lòng vui mừng khôn xiết.

Tuy không rõ vì sao đối phương đột nhiên từ bỏ việc giám thị mình, nhưng đây rõ ràng là một tin tốt lành không thể tuyệt vời hơn.

Dù sao cảm giác bị người ta nhìn chằm chằm từ sáng tới tối, thực sự quá mức khó chịu.

Vương Bạt lập tức tới phòng của Tôn lão, mang Giáp Thất ra ngoài.

Cho Giáp Thất ăn vài con linh trùng đã hỏng, ngẫm nghĩ một lúc, hắn lại đưa Cát Cân Tuyến Trùng phiên bản 2.0 mà mình nuôi dưỡng đến bên miệng Giáp Thất.

Tốc độ của Giáp Thất cực nhanh, Cát Cân Tuyến Trùng còn chưa kịp xông tới, đã bị nó nhẹ nhàng nuốt vào bụng.

“Chép, chép.”

Ăn Cát Cân Tuyến Trùng xong, Giáp Thất dường như cảm thấy mỹ vị, đôi mắt sáng ngời, cái đầu nhỏ cực kỳ ngoan ngoãn sáp lại gần tay Vương Bạt, cọ tới cọ lui.

“Cục cục, cục cục…”

Nghe như đang nũng nịu gọi hắn ‘Ca ca, ca ca, cho thêm chút nữa đi, cho thêm chút nữa đi.’

Vương Bạt vội vàng lắc đầu, đúng là mê muội rồi.

Sau đó hắn cưng chiều đem Cát Cân Tuyến Trùng cho Giáp Thất ăn.

“Ăn đi! Ăn đi!”

Hắn cũng không có gì luyến tiếc, thực ra bây giờ hắn đã hiểu đôi chút tại sao lúc trước Lục chưởng quỹ lại hạ giá bán đám Cát Cân Tuyến Trùng này cho hắn.

Thực sự là quá phàm ăn.

Chủ yếu là ở đây ngoài linh thạch và linh kê, hắn không có thức ăn nào dồi dào linh khí, để đảm bảo cho đám tuyến trùng này sống sót, hắn đành nghiến răng dùng linh thạch làm thức ăn.

Nếu không phải ở đây hắn không có xương cốt linh thú phẩm cấp cao, không thể cho chúng sinh sôi, e rằng chẳng bao lâu nữa, hắn sẽ phải khánh kiệt.

Dù vậy, hắn cũng có chút chống đỡ không nổi, dứt khoát chỉ giữ lại một ít làm giống, còn lại toàn bộ đều làm thức ăn cho Giáp Thất.

Tất nhiên, không phải ăn không, Giáp Thất phải hoàn thành mệnh lệnh của Vương Bạt mới được ăn.

Mà để có tuyến trùng ăn, Giáp Thất đã thể hiện trí lực vượt trội, hoàn thành hoàn mỹ các động tác chiến thuật như ‘Trác Kích’, ‘Phác Kích’, ‘Cấp Chàng’, ‘Trảo Câu’, ‘Yểm Hộ’.

Ừm, động tác Yểm Hộ được luyện tập nhiều nhất.

Là một con gà mái nhỏ, Giáp Thất cũng đã tận lực.

Vương Bạt cũng không rõ lắm người ở Luyện Khí cảnh giới chiến đấu như thế nào, chỉ có thể tận lực phát huy ưu thế thân thể của Giáp Thất.

Nhờ biểu hiện xuất sắc, Giáp Thất một mạch chén sạch mười mấy con Cát Cân Tuyến Trùng nhất giai trung phẩm, rốt cuộc cũng no nê, liền nhảy lên đùi Vương Bạt, vểnh cái mông gà gợi cảm, lắc la lắc lư, rồi "bộp" một tiếng—

Một bãi nước cứ thế rơi tõm lên mu bàn chân Vương Bạt.

Vương Bạt chẳng hề tức giận.

Nói đùa, gia hỏa này hiện tại chính là lá chắn an toàn lớn nhất của hắn, cho dù nó có bay lên đầu hắn mà ị, hắn cũng phải cắn răng nhịn.

Mãi đến khi màn đêm buông xuống, Vương Bạt bước ra ngoài.

Âm Thần Chi Lực vẫn không xoay chuyển.

Vương Bạt bèn chọn thêm bốn con linh kê, lặng lẽ hòa mình vào bóng đêm.

Bạn đang đọc [Dịch] Trường Sinh Bắt Đầu Từ Tạp Dịch Nuôi Gà của Đầu cá Đông Hải

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    128

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!