Suốt thời gian qua, hắn đã thử đủ mọi cách, cho dù thi triển Côn Bằng bảo thuật, nhờ đó hóa thân thành Côn Bằng cũng không thể thoát khỏi không gian hư vô này.
Nơi đây tựa như một nhà tù vĩnh hằng, giam cầm hắn.
Dần dần, Lý Thanh từ bỏ ý định trốn thoát, hắn tâm bình khí hòa ngồi xếp bằng, lặng lẽ suy ngẫm về tình cảnh hiện tại của bản thân.
Một lúc lâu sau, hắn có vài suy đoán: “Hẳn đây là một nhà tù do một loại pháp tắc lực nào đó hóa thành. Trong cỗ quan tài khổng lồ này từng chôn cất một vị cường giả tuyệt thế, lúc lâm chung, người đó đã hóa đạo ngay trong quan tài, dung nhập pháp tắc mà mình tu hành vào trong đó.”