Phụt!
Dù Trương Thiên Khôi lập tức lùi lại, vẫn bị khói đỏ phun trúng mặt. Gã vừa kinh hãi vừa tức giận, nhưng vừa định ra tay đã cảm thấy toàn thân mềm nhũn, đầu váng mắt hoa, bước chân loạng choạng rồi quỵ ngã xuống đất.
Độc quá lợi hại!
Trong lòng Trương Thiên Khôi dâng lên một luồng hơi lạnh, muốn thò tay vào trong ngực.