Chỉ có điều, mỗi khi liếc mắt, đồng tử lại lóe lên hồng quang.
Đối diện hắn, là một văn sĩ trung niên khác, ngũ quan âm u, chân mày nhíu chặt.
Chính là tam gia của Tĩnh Hải Bang, Vu Văn Hải.
So với thư sinh đối diện, gã y phục hoa lệ, khí độ cũng bất phàm, nhưng lại chỉ ngồi nửa ghế, thân hình thẳng tắp, nửa cúi đầu, ngay cả đũa cũng không dám động, rõ ràng có chút câu nệ.