“Đây chính là bản chất máu tanh của nhân tính. Từ xưa đến nay, ta chưa từng thật sự ra tay lần nào, chỉ chờ đợi từng vị Thiên Đế các ngươi vẫn lạc, tàn sát lẫn nhau. Mười ba vị Tiên Thiên Cổ Thần cùng thời với ta, Hư Hữu Niên, mười hai vị Tổ Vu trước mắt, cả Đoạn Thiên Đế và ngươi hiện tại nữa, Đạo Trường Sinh.”
Đế Kỳ ung dung ngồi xuống nhìn bầu trời đen kịt, lấy từ trong không gian ra một bầu rượu, chậm rãi nhấm nháp, dường như đang nhớ lại từng đối thủ trong quá khứ.
"Ngươi..."
Đạo Trường Sinh vẫn đứng nguyên tại chỗ, tức giận đến run người.