Đợi Từ Thanh về đến cửa trà lâu, liền nghe Quách Đông Dương cảm thán: “Người đời chỉ biết vẻ rực rỡ trên cành, nào ai biết thưởng thức sắc xanh dưới hoa?”
Từ Thanh ngạc nhiên ngẩng đầu, còn tưởng lão đang nói mình.
Nào ngờ ngay sau đó, Quách Đông Dương lại lái sang chuyện khác: “Du tri phủ năm xưa cùng ta đỗ chung một khoa, khi đó ta là án thủ, còn hắn chỉ là lá xanh làm nền.”