Đưa mắt tiễn Dật Chân rời khỏi xưởng khâm liệm, Từ Thanh quay đầu liền ghét bỏ ném túi nếp cho Tú Nương.
“Tú Nương, việc ăn uống của con gà kia giao cho ngươi toàn quyền phụ trách. Đợi hai ngày nữa, ta sẽ dẫn ngươi đến phủ đệ phong thủy của ta nhận việc.”
Trạch viện ở cầu Thủy Môn vẫn luôn không có người trông coi, đối với Từ Thanh mà nói, Tú Nương chính là người thích hợp nhất.
Nói cho đúng thì, nàng vốn không được xem là người.