Chương 154: [Dịch] Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Nữ Đồ Đệ

Nữ nhân ba mươi như sói, bốn mươi như hổ (6k) (2)

Phiên bản dịch 5127 chữ

Nhị Đại Gia cười hì hì.

Sắc mặt Chu Thanh lập tức đại biến.

“Người ta thường nói nữ nhân ba mươi như sói, bốn mươi như hổ, tiểu sư muội này của ta nay đã là thân long hổ, lỡ không cẩn thận là bị nàng vắt kiệt đấy,” Nhị Đại Gia có chút đồng tình nhìn thân hình nhỏ bé của Chu Thanh mà nói.

Chu Thanh: “…”

“Đừng trách đại gia, dù sao nàng cũng là tiểu sư muội của tông môn ta từng ở, hơn nữa đối với ngươi mà nói, đây cũng là một cơ duyên cực lớn, sau này ngươi sẽ rõ.”

“Hơn nữa ngươi xem, chuyện này thú vị biết bao, nàng đang âm thầm tìm kiếm thiên mệnh chi nhân có thể cứu mình khỏi nước sôi lửa bỏng, lại hồ đồ đặt ánh mắt lên đám tu sĩ Nguyên Anh kia, vạn lần không ngờ ngươi chỉ là một tu sĩ Kim Đan. Chậc chậc, biết nói sao đây, tóm lại là kích thích tột cùng.”

Nhị Đại Gia nói đến đây, hai mắt bỗng sáng rực, thậm chí còn có chút hưng phấn.

Giờ phút này Chu Thanh đã thầm chửi ầm lên trong lòng, quả là một lão biến thái.

Thiên tư tốt như vậy, lại đi lén học nghệ ở bao nhiêu tông môn, sau đó giả chết thoát thân, lại còn thích bày ra đủ loại trò chơi, quả là kẻ biến thái.

“Suỵt, màn kịch hay đến rồi.”

Chu Thanh vừa định rời đi lần nữa, Nhị Đại Gia lại vội vàng chỉ về phía trước, trong lời nói mang đầy vẻ than thở.

Chu Thanh nhìn theo, lúc này mới phát hiện trên mặt Huyền U tiên tử bắt đầu xuất hiện những đường vân đỏ ẩn hiện, rồi nhanh chóng lan rộng.

Những đường vân đó tựa như dung nham chảy, điên cuồng vặn vẹo trên làn da trắng nõn của nàng.

Lúc này vị Huyền U tông chủ cắn chặt môi dưới, cố gắng không để mình phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, nhưng mồ hôi không ngừng tuôn từ trán nàng, nhỏ giọt xuống đất.

“Đây chính là hậu quả của việc tu luyện cấm thuật 《Phong Linh Cấm Pháp》, hẳn là mỗi đêm đều phải trải qua một lần, hơn nữa nỗi đau nàng phải chịu đựng còn hơn xa những gì ngươi tưởng tượng.”

Nhị Đại Gia chậc chậc nói.

Đây là lần đầu tiên Chu Thanh tận mắt chứng kiến cảnh tượng này, vị tông chủ cao cao tại thượng ngày thường, mỗi đêm lại phải trải qua nỗi khổ như vậy sao?

Một lời nguyền có thể khiến một vị Hóa Thần cảnh hậu kỳ trải qua nhiều năm vẫn không thể quen được, đủ thấy mức độ lợi hại của nó.

“Tiểu oa nhi, cố gắng lên, nếu ngươi có thể thu phục được nàng, đến lúc đó toàn bộ nữ tử của Thanh Vũ Tiên Tông đều sẽ là của ngươi, ngươi muốn lén nhìn ai tắm cứ để nàng sắp xếp…”

“Ai?”

Lời lẽ bỉ ổi của Nhị Đại Gia còn chưa dứt, Huyền U tiên tử bên trong đã run rẩy toàn thân, đột ngột nhìn về phía hai người.

Chu Thanh biến sắc, lập tức xoay người, dưới chân ngân quang lóe lên, theo bản năng quay đầu bỏ chạy.

“Giỏi lắm, mới đó mà 《Ngân Long Bộ》 đã tu luyện đến mức này, thiên phú này quả là không tệ!”

Trong mắt Nhị Đại Gia tràn đầy kinh ngạc và tán thưởng.

Vút!

Khoảnh khắc tiếp theo, Huyền U tiên tử đột ngột lao ra, thần thức đáng sợ trực tiếp phóng thích, khóa chặt Chu Thanh ngay lập tức.

“Tiêu rồi!” Đây là cảm giác duy nhất của Chu Thanh lúc này.

Nhị Đại Gia hại người này!

Bỗng nhiên, thân hình Chu Thanh bắt đầu thẳng tắp rơi xuống, miệng còn sùi bọt mép, mong rằng chiêu này có tác dụng.

Nhưng chưa kịp rơi xuống, một đôi tay già nua mà mạnh mẽ đã trực tiếp tóm lấy hắn.

“Nhóc ngốc, chiêu này năm xưa lão phu còn dạy cho sư phụ ngươi, không ngờ lại được truyền thừa xuống. Ngươi nghĩ một người sinh mệnh sắp đi đến cuối cùng, sau lưng còn gánh vác vận mệnh của cả tông môn, sẽ để người khác phát hiện bí mật của nàng sao? Thà giết lầm một ngàn, cũng không bỏ sót một ai!”

Nhị Đại Gia vội vàng nói xong, thân ảnh hai người đột nhiên biến mất tại chỗ.

Ngay giây tiếp theo, Huyền U tiên tử đã xuất hiện giữa không trung, đạp không nhi lập, sắc mặt khó coi đến cực điểm, trong mắt sát cơ ngập tràn, từng đợt thần thức bắt đầu không ngừng dò xét.

Đợi đến khi chân Chu Thanh chạm đất lần nữa, hắn đã ở trong phòng của mình.

Hắn vẻ mặt vẫn còn kinh hãi, trong lòng sợ hãi không thôi.

Trái lại Nhị Đại Gia, lão từ bên hông lấy ra một bầu rượu, nằm trên giường vắt chéo chân nhấp một ngụm nhỏ.

“Tiểu tử, ngươi lại không tin ta!” Nhị Đại Gia nói.

Tim Chu Thanh vẫn đập thình thịch, đến giờ vẫn chưa hoàn hồn.

Ngươi nghĩ ta có thể tin ngươi sao?

Nếu ta không kịp thời thoát thân, cái tội danh lén nhìn một vị tông chủ này, e là phải mang cả đời.

Đến lúc đó, đừng nói cung chủ Thương Viêm Đạo Cung Tư Không Diễm vốn đã hận ta thấu xương, mà ngay cả vô số người của Thanh Vũ Tiên Tông cũng sẽ không tha cho ta.

Nhưng may mắn thay, Nhị Đại Gia vẫn còn chút lương tâm.

“Đa tạ tiền bối, là vãn bối đã nhỏ nhen rồi!” Chu Thanh hành lễ nói.

Nhị Đại Gia thì vẫy tay: “Ra ngoài đi, hôm nay căn phòng này lão phu trưng dụng rồi!”

Nói xong, lão liền trở mình ngủ thiếp đi.

Chu Thanh cười gượng, ôm con gà mái già cẩn thận ra khỏi cửa, sau đó một mình ngồi trong sân, nhìn vầng trăng sáng trên đỉnh đầu, nhất thời suy nghĩ ngổn ngang, cũng không biết đang nghĩ gì.

Sáng sớm hôm sau, khi Chu Thanh cẩn thận đẩy cửa bước vào thì phát hiện Nhị Đại Gia không biết đã rời đi từ lúc nào.

“Tiểu tử, lão phu còn chút việc gấp nên đi trước đây, lần tới, ta sẽ thay đổi khí tức của bản thân, nếu ngươi còn có thể nhận ra ta, lão phu sẽ tặng ngươi một cơ duyên chân chính.”

Bạn đang đọc [Dịch] Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Nữ Đồ Đệ của Tam Hành Đích Thư Yêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4d ago

  • Lượt đọc

    33

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!