Chương 167: [Dịch] Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Nữ Đồ Đệ

Mỏ quặng Bắc Mang và Hỗn Độn Huyền Kim (3)

Phiên bản dịch 5101 chữ

“Khu mỏ này cách Thương Viêm Đạo Cung khá xa, trấn thủ nơi đây là một cường giả Nguyên Anh sơ kỳ tên là Bành Tư, hai tu sĩ Kim Đan cảnh, cùng vài người Trúc Cơ cảnh. Nơi này chủ yếu sản xuất Xích Bảo Tinh, đây là vật liệu tuyệt vời để chế tạo vũ khí đấy.”

Diêm Tiểu Hổ nói đến đây, không khỏi liếm môi, hai mắt càng lộ ra vẻ điên cuồng.

Chu Thanh thấy vậy, trong lòng khẽ động, dường như đã hiểu ý đồ của hắn.

“Tam sư huynh, ý của huynh là…”

Diêm Tiểu Hổ nói: “Lũ vô sỉ của Thương Viêm Đạo Cung này, hết lần này đến lần khác muốn lấy mạng huynh đệ chúng ta, có qua có lại mới toại lòng nhau. Đại sư huynh là đại sư huynh, chúng ta là chúng ta, cốt sao cho tâm niệm thông suốt, làm hay không?”

Đối mặt với câu hỏi của Diêm Tiểu Hổ, Chu Thanh chỉ do dự một thoáng rồi liền đồng ý.

“Làm!” Chu Thanh mặt lộ sát khí nói.

Diêm Tiểu Hổ thấy thế thì vô cùng phấn khích.

“Không hổ là sư đệ tốt của ta, khốn kiếp! Đệ nghe ta phân tích này, đã lâu như vậy rồi mà pháp trận phòng ngự vẫn chưa được tu sửa, có thể thấy tên Nguyên Anh cảnh Bành Tư kia hoặc đã bị đại sư huynh giết, hoặc là trọng thương đang chữa trị, hoàn toàn không có tâm trí tu sửa.”

“Hơn nữa đệ xem những kẻ kia sĩ khí uể oải, ta càng nghiêng về khả năng đối phương đã chết, như vậy thì dễ làm rồi, đến lúc đó ta sẽ phóng ra Anh Hỏa, giả làm Nguyên Anh cảnh, còn đệ thì đến kho của chúng, thu hết số Xích Bảo Tinh đã khai thác được, đợi đến Lăng Vân phủ cũng có thể bán được một khoản tiền lớn, thế nào?”

Diêm Tiểu Hổ kích động nói.

Chu Thanh đương nhiên đồng ý với việc này.

“Nhưng vẫn phải cẩn thận, chỉ sợ đối phương lại phái thêm một Nguyên Anh cảnh đến trấn thủ thì không ổn!” Chu Thanh nhắc nhở.

Diêm Tiểu Hổ xua tay: “Dù có thêm một kẻ nữa thì sao, sư huynh của đệ cũng là bán bộ Nguyên Anh rồi, dù đánh không lại thì chạy trốn vẫn không thành vấn đề. Yên tâm đi, đây, thay bộ y phục này vào.”

Diêm Tiểu Hổ vừa nói vừa lấy ra hai bộ dạ hành y.

Chu Thanh thấy vậy, không khỏi bật cười, nói: “Tam sư huynh, vậy là tuyến đường này huynh đã sớm lên kế hoạch rồi sao?”

Diêm Tiểu Hổ lập tức cười hì hì, không nói gì thêm.

Sau đó hai người nhanh chóng thay y phục, Chu Thanh thì lại nhét lão mẫu kê vào trong lòng, khiến mình trông có vẻ hơi béo bụng.

“Đi!” Hai người nhanh chóng tiếp cận.

…………

Lúc này, trong hang mỏ số chín tại mỏ Bắc Mang của Thương Viêm Đạo Cung, vang lên tiếng đục đẽo leng keng.

Vô số thợ mỏ đang còng lưng, vung những công cụ trong tay để đào bới, vẻ mặt ai nấy đều mỏi mệt, ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng.

Hầu hết thợ mỏ ở đây đều là phàm nhân thân phận thấp hèn, hoặc là những tu sĩ tu vi thấp kém bị Thương Viêm Đạo Cung bắt về làm nô dịch, vì để sinh tồn nên buộc phải liều mạng đào bới.

“Nhanh lên, đừng có lười biếng!”

Tiếng quát giận dữ và tiếng roi vút vang vọng khắp hang mỏ, cực kỳ chói tai, khiến tất cả mọi người không khỏi rùng mình.

Trong hang mỏ, không khí ngột ngạt, khắp nơi tràn ngập bụi bặm và mùi khoáng thạch. Bất chợt, một tiếng nổ lớn vang lên.

Một tên khoáng nô nghi hoặc nhìn chiếc búa trong tay và cái hố sâu đột nhiên sụp xuống trước mặt, rồi cẩn thận dò dẫm tiến lại gần.

Nhưng ngay khoảnh khắc sau, một luồng kim quang chói mắt đột nhiên bắn ra từ bên dưới, kim quang tựa như kiếm mang sắc lẹm, tức thì xuyên thủng bóng tối.

Tên khoáng nô này thậm chí còn chưa kịp kêu lên một tiếng thảm thiết, đã bị cắt thành từng mảnh.

Máu tươi bắn tung tóe trong không trung, nhuộm đỏ bùn đất và khoáng thạch xung quanh.

Biến cố đột ngột này khiến cả hang mỏ lập tức rơi vào hỗn loạn.

Các thợ mỏ kinh hoàng nhìn luồng kim quang kia, nhao nhao tứ tán bỏ chạy.

Thế nhưng, tốc độ của kim quang cực nhanh, trong nháy mắt đã lan ra khắp hang mỏ.

Vô số người chết thảm trong luồng sáng sắc bén ấy, thân thể bị cắt thành từng mảnh, cảnh tượng thảm không nỡ nhìn.

“Xảy ra chuyện gì? Chạy cái gì mà chạy? Muốn tạo phản ư?”

Bên ngoài hang mỏ, mấy tên giám công Trúc Cơ cảnh đang vừa cười vừa nói, bàn tán về một nữ nhân nào đó, thỉnh thoảng lại phá lên những tràng cười bỉ ổi.

Nhưng rất nhanh, động tĩnh bên trong đã thu hút sự chú ý của bọn họ. Sau khi lẩm bẩm chửi thề một tiếng, tất cả vội vàng đi vào.

Khi nhìn thấy cảnh tượng thảm khốc cùng thi thể la liệt trong hang mỏ, cả ba không khỏi hít một hơi khí lạnh.

Đặc biệt là luồng kim quang ở nơi sâu nhất khiến sắc mặt bọn họ đồng loạt thay đổi.

“Hai ngươi mau phong tỏa nơi này, không cho phép bất kỳ ai ra vào, ta đi bẩm báo đại nhân!”

Một tên Trúc Cơ cảnh mặt mày tái nhợt, vội vã rời đi.

Lúc này, trong một tòa lầu gỗ ba tầng được trang hoàng lộng lẫy, Bành Tư đang nhíu chặt mày uống rượu, sắc mặt tuy tái nhợt bất thường nhưng uy nghiêm của hắn vẫn khiến người khác không dám coi nhẹ.

Cách đây không lâu, một hắc y nhân đột nhiên xuất hiện tấn công toàn bộ mỏ quặng, còn cướp sạch số Xích Bảo Tinh đã khai thác được trong kho suốt nhiều năm.

Không chỉ vậy, kẻ đó còn đánh hắn trọng thương nhưng lại không giết hắn.

“Giết ngươi? Lão tử còn chê bẩn tay, phi!” Đối phương sỉ nhục một câu rồi ung dung rời đi.

Trong nhất thời, hắn không biết nên thấy mình may mắn hay xui xẻo, chỉ biết lập tức báo tin cho tông môn.

Bạn đang đọc [Dịch] Chưởng Môn Sư Bá Mới Thu Nữ Đồ Đệ của Tam Hành Đích Thư Yêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!