Lý Anh cười hỏi: "Ta cầm hai chuỗi phật châu này là có thể bình an vô sự sao?"
"Ít nhất sẽ không bị thần tượng ảnh hưởng, để rồi bỏ lỡ cơ hội thoát thân." Pháp Không đáp: "Dĩ nhiên, mấu chốt vẫn nằm ở chính ngươi, xem ngươi có thể tranh thủ được một tia sinh cơ để tẩu thoát hay không."
"Kiếm pháp của hai người bọn họ thật sự lợi hại đến thế ư?" Lý Anh nhíu mày: "Ngươi đã thấy được tương lai, sao không mô phỏng lại xem thế nào?"
Pháp Không uống cạn chén mỹ tửu, đoạn đứng dậy đi ra giữa sân, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Lý Anh đang bước tới.