Trong lúc hai người đang thì thầm, Chu Nghê vẫn nhắm mắt bất động, chợt khẽ hé môi son, một tiếng ngâm khẽ truyền ra.
Tiếng ngâm du dương uyển chuyển, như khóc như kể.
Lâm Phi Dương nghe mãi, đôi mắt dần mở to, tóc tai dựng đứng.
Pháp Không lộ vẻ tán thưởng.