Chương 78: [Dịch] Đầu Tư Thiên Mệnh Tộc Nhân, Thực Lực Của Ta Là Toàn Tộc Cộng Lại

Tiếng hỏi tội, đám người Lạc Phong Tông hoảng sợ!

Phiên bản dịch 7271 chữ

Lời này vừa dứt, uy thế kinh người lan tỏa, mang theo sức mạnh dời non lấp biển ép xuống lòng mọi người.

Tất cả trưởng lão Tử Phủ Cảnh có mặt đều sắc mặt căng thẳng, vội vàng bay ra khỏi đám đông, đến trước mặt Cố Tinh Kiếm.

Nghĩ đến bao lời đồn về Cố Tinh Kiếm, các trưởng lão dám giận mà không dám nói, chỉ đành khúm núm, dùng giọng điệu vô cùng cung kính nói: “Cố Kiếm Tông, không biết giữa chúng ta có hiểu lầm gì chăng? Chúng ta cũng chưa từng đắc tội Khương gia mà?”

Cố Tinh Kiếm vừa rút bội kiếm bên hông, vừa lạnh lùng đáp: “Có hiểu lầm hay không chẳng liên quan đến ta, có lời gì thì để sau hãy nói. Bây giờ ta chỉ cần hoàn thành việc tộc trưởng đại nhân giao phó.”

Nói rồi, hắn quay người nhìn lên phía trên đại điện tông môn, ánh mắt sắc lẹm rơi xuống tấm bảng hiệu khắc ba chữ vàng “Lạc Phong Tông”.

Dưới ánh mắt căng thẳng của tất cả đệ tử và trưởng lão Lạc Phong Tông.

Chỉ thấy Cố Tinh Kiếm tay trái cầm kiếm, vận Quy Nguyên Kiếm Quyết, ngưng tụ nguyên lực lên thân kiếm, rồi vung mạnh về phía trước, chém ra một nhát!

Xoẹt—

Một luồng kiếm quang rực rỡ đáng sợ soi rọi bốn phía!

Thần quang lưu chuyển, kiếm ý ngập tràn, sự sắc bén không gì cản nổi bao trùm cả không gian!

Gần như cùng lúc, tất cả mọi người đều cảm thấy mắt đau nhói như kim châm, bất giác cúi đầu, vội vàng nhắm chặt mắt lại!

Ầm!

Khi nhát chém kinh người do nguyên lực và kiếm ý của Cố Tinh Kiếm tạo thành giáng xuống tấm bảng hiệu của Lạc Phong Tông, tấm bảng nổ tung thành bột mịn!

Ngay sau đó, nguyên lực tàn phá, kiếm khí tuôn trào, luồng kiếm ý kinh thiên động địa không ngừng tạo thành một cơn bão!

Chỉ trong nháy mắt, đại điện tông môn vốn hùng vĩ tráng lệ như bị vạn thanh kiếm sắc chém vào, chi chít những vết kiếm sâu hoắm, trông mà kinh tâm động phách!

Khi Cố Tinh Kiếm thản nhiên thu trường kiếm về, quay đầu nhìn mọi người.

Bằng—

Một tiếng động trầm đục đột nhiên vang lên, truyền khắp toàn bộ khu vực tông môn, lọt vào tai mỗi đệ tử Lạc Phong Tông một cách rõ ràng.

Họ đột ngột mở mắt, nhìn về phía trước.

Chỉ thấy tất cả cột gỗ trong đại điện tông môn đồng loạt gãy nát.

Tường thành sụp đổ, ầm ầm sụp xuống, bụi bay mù mịt, chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một đống phế tích!

Thấy cảnh này.

Trong phút chốc, cả không gian tĩnh lặng đến mức kim rơi cũng có thể nghe thấy, yên tĩnh đến lạ thường!

Ực...

Tất cả đệ tử Lạc Phong Tông có mặt đều cảm thấy vô cùng căng thẳng, không kìm được nuốt nước bọt.

Cố Tinh Kiếm không hề để tâm đến ánh mắt xung quanh.

Năm ngón tay hắn siết chặt chuôi kiếm, thân kiếm nghiêng về phía trước, dùng mũi kiếm chỉ vào mọi người.

“Ta cần mau chóng trở về phục mệnh tộc trưởng đại nhân, để khỏi lãng phí thời gian, các ngươi cùng lên cả đi.”

Lời nói lạnh lùng và khinh miệt vang vọng khắp nơi.

Sáu vị trưởng lão Tử Phủ Cảnh có mặt đều lộ vẻ sợ hãi, sắc mặt có chút do dự.

Từ uy thế của một kiếm mà vị Cố Kiếm Tông này thể hiện.

E rằng dù tất cả bọn họ cùng ra tay, cũng chưa chắc đã đỡ nổi một chiêu của đối phương.

Nhưng nếu không ra tay...

Sáu vị trưởng lão Tử Phủ cảm nhận được một luồng sát ý tỏa ra từ người Cố Tinh Kiếm, không khỏi rùng mình kinh hãi.

Nghĩ rằng đằng nào cũng chết, mắt họ lập tức lóe lên hung quang, nghiến chặt răng, lần lượt rút binh khí ra, chĩa về phía Cố Tinh Kiếm.

“Lên!”

Mọi người nhìn nhau, lập tức ùa lên.

Thấy vậy, Cố Tinh Kiếm thần sắc vẫn bình thản, nét mặt không hề thay đổi.

Đợi đến khi vị trưởng lão Tử Phủ đầu tiên xông đến trước mặt.

Xoẹt—

Cổ tay Cố Tinh Kiếm phát lực, thân kiếm vang lên một tiếng trong trẻo, như một con mãng xà, lao đến tấn công đối phương!

Đối mặt với một kiếm nhanh đến mức mắt thường không thể nào nắm bắt được quỹ đạo này, vị trưởng lão Tử Phủ không thể tránh né, chỉ đành mặc cho đòn tấn công giáng lên người mình!

May mà Cố Tinh Kiếm không lấy mạng gã, chỉ khẽ điểm mũi kiếm, tức thì đâm thủng đan điền của gã, rồi tung một cước đá bay gã ra xa mấy chục trượng!

Chưa kịp tấn công người tiếp theo, đã thấy năm thanh trường kiếm sắc bén lóe hàn quang đột kích tới!

Cố Tinh Kiếm tùy ý liếc mắt, thân hình khẽ lướt đi như bóng ma, tạo thành một ảo ảnh, dễ dàng tránh được đòn hợp kích của năm vị tu sĩ Tử Phủ!

Nhân lúc đòn tấn công của họ đều đánh vào khoảng không, còn chưa kịp phản ứng.

Cố Tinh Kiếm điều động nguyên lực trong cơ thể, khiến tốc độ lại tăng vọt.

Lướt đến trước mặt năm người.

Xoẹt xoẹt xoẹt!!

Liên tiếp đâm ra năm kiếm, đan điền của tất cả trưởng lão Tử Phủ đều bị đâm thủng không thương tiếc!

Máu tươi nhuộm đỏ áo bào, cả người họ mềm nhũn, lần lượt ngã quỵ xuống đất, kêu la thảm thiết!

Tu vi khổ luyện mấy chục năm mới có được, trong phút chốc đã tan thành mây khói!

Bên kia.

Thấy tất cả trưởng lão cùng ra tay mà vẫn bị Cố Tinh Kiếm dễ dàng hóa giải, lại còn rơi vào kết cục thê thảm như vậy.

Vô số đệ tử Lạc Phong Tông mặt lộ vẻ kinh hoàng, câm như hến.

Trong lòng họ hiểu rất rõ, hôm nay, Lạc Phong Tông e là phải diệt vong.

Ngay sau đó, nhận thấy ánh mắt của Cố Tinh Kiếm quét tới.

Tất cả đệ tử Lạc Phong Tông đều thấy lòng mình lạnh buốt, thân thể không ngừng run rẩy, rõ ràng là vô cùng sợ hãi.

Sau khi chứng kiến sự hung hãn của Cố Tinh Kiếm, họ đều lo rằng đối phương sẽ ra tay với mình.

Mà một khi hắn đã ra tay, họ làm gì có đường sống?

Thế nhưng, lời nói tiếp theo của Cố Tinh Kiếm lại khiến mọi người thở phào nhẹ nhõm.

“Xưa kia, Thương Ngô Khương gia của ta có một người theo học ở Thiên Sơn Tông, tên là Khương Thần.”

“Nhưng không lâu trước đây, Khương Thần đã bị một kẻ trong số các ngươi phế đi đan điền, khiến sau này phải chịu bao khổ nạn.”

“Nay, tộc trưởng đại nhân đích thân hạ lệnh, sai ta đến tìm kẻ này. Nếu trong các ngươi có kẻ vạch mặt được người đó, ta sẽ cho các ngươi một con đường sống. Bằng như không ai chỉ điểm, vậy thì các ngươi đều là đồng lõa, không cần đi nữa.”

Giọng nói lạnh như băng vang vọng khắp nơi, lập tức khiến cả hiện trường xôn xao!

Các trưởng lão Lạc Phong Tông bị phế tu vi, nghe thấy lời này không khỏi chấn động tâm thần!

Đến tận lúc này, họ mới nhận ra, Khương gia mà Cố Kiếm Tông nhắc đến, lại chính là Thương Ngô Khương gia!

Sao có thể như vậy được? Chẳng phải mấy hôm trước tông chủ vừa chuẩn bị đại lễ, đích thân lên đường đến Thương Ngô Sơn, muốn bái kiến Khương gia để kết giao sao?

Sao mới đó mà tộc trưởng Khương gia, Khương Đạo Huyền, đã phái Cố Tinh Kiếm đến đây tàn sát rồi?

Lẽ nào tông chủ đã làm chuyện ngu ngốc gì ở Thương Ngô Sơn, chọc giận Khương Đạo Huyền?

Các vị trưởng lão Lạc Phong Tông không kìm được suy tư, trong lòng nảy sinh đủ loại phỏng đoán.

Cùng lúc đó, tất cả đệ tử Lạc Phong Tông có mặt đều trợn tròn mắt, vẻ mặt không thể tin nổi.

Họ không bao giờ ngờ rằng, trong những năm tháng xích mích với Thiên Sơn Tông, lại có thể chọc phải Thương Ngô Khương gia!

Tộc nhân bị phế đan điền, thảo nào Cố Kiếm Tông lại mang theo mệnh lệnh của tộc trưởng Khương gia đến hỏi tội.

Chỉ là Khương Thần này là ai? Dường như chưa từng nghe qua cái tên này...

Sau khi biết chỉ cần chỉ điểm được kẻ ra tay thì mình sẽ được tha mạng.

Tất cả mọi người đều bắt đầu vắt óc, điên cuồng nhớ lại những ân oán với Thiên Sơn Tông.

Nhưng dù cố nghĩ thế nào, trong mắt phần lớn đệ tử Lạc Phong Tông vẫn là vẻ mờ mịt vô tận.

Ngoài các vị chân truyền và một vài đệ tử nội môn nổi danh của Thiên Sơn Tông, họ chưa từng nghe đến cái tên này.

Bạn đang đọc [Dịch] Đầu Tư Thiên Mệnh Tộc Nhân, Thực Lực Của Ta Là Toàn Tộc Cộng Lại của Thụy Bất Tỉnh Đích Miêu 9

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    225

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!