"Giết!" Bành Cương đột nhiên đứng dậy, nâng khiên chống bạo động, chắn trước người, rồi xông ra ngoài.
"Chết tiệt, chờ ta với." Lão Diêu lật người đứng dậy, sau đó liền thấy Bành Cương vừa xông ra đã đứng sững tại chỗ, giơ khiên chống bạo động, nhìn sang bên phải, tròng mắt suýt lồi cả ra, dường như thấy được chuyện gì đó không thể tin nổi.
"Sao thế, sao thế!" Lão Diêu sốt ruột hỏi, nhưng Bành Cương lại chẳng nói lời nào, hắn cẩn thận dè dặt đến gần, đột nhiên thò đầu ra, rồi cũng ngây người.
Chỉ thấy, trong hành lang là một vũng máu, mấy đoạn thi thể ngổn ngang, còn trên vách tường ngoài vài vết cháy xém, không hề có dấu vết giao đấu.