Vừa giơ tay, trong lòng bàn tay Tiêu Biệt Ly tựa như có mấy mảnh vũ trụ, trấn áp về phía Lân.
“Ai!”
Lân khẽ thở dài một tiếng, y cũng chắp ngón thành đao, nhẹ nhàng vạch một đường.
Ong ong ong! Hư không chấn động, một đạo đao quang mỏng như cánh ve xé rách hư không.