"Còn muốn tiếp tục khiêu chiến không?" Âm thanh Huyễn Ma vang lên.
Tiêu Vân khóe miệng co giật, lập tức khoát tay nói: "Thôi, vừa rồi ta đã dốc hết sức lực, mới đánh bại được tên thứ mười, đây đã là cực hạn của ta."
Đúng vậy, có thể đánh bại tên đứng thứ mười trong nhóm những kẻ mạnh nhất lịch sử Luyện Thể Cảnh, đã là cực hạn của Tiêu Vân.
Bởi vì người kia sở hữu nhị giai thần thể, tu luyện một môn chiến kỹ cấp tuyệt đỉnh và một môn chiến kỹ cấp siêu việt, lực lượng đạt tới 75 vạn cân, so với Tiêu Vân còn nhiều hơn 5 vạn cân, cùng với Tịch Xuân Vũ giống nhau.
Nhưng mà thực lực của người kia mạnh hơn Tịch Xuân Vũ nhiều, lực lượng 75 vạn cân, phối hợp với nhị giai thần thể của đối phương, quả thực giống như thần linh giáng thế, uy thế vô địch.
Tiêu Vân nếu không phải đã tu luyện bảy môn chiến kỹ cấp tuyệt đỉnh,Chỉ sợ căn bản không thể thắng.
Hơn nữa, dù cho Tiêu Vân thắng, cũng tiêu hao rất lớn, so với trận chiến giữa hắn và Tịch Xuân Vũ càng thêm gian nan.
Tuy nhiên, trận chiến này, cũng khiến Tiêu Vân thu hoạch rất lớn, khiến hắn chân chính nhận thức được sự đáng sợ của nhị giai thần thể.
"Nhị giai thần thể đã mạnh như thế, vậy Thời Không Chi Thể của Thái Sơ thánh địa kia, sẽ khủng bố đến mức nào?"
Trong lòng Tiêu Vân lúc này vô cùng nặng nề, không còn chút khinh suất.
Hiển nhiên, hắn còn phải tiếp tục nỗ lực, nếu không căn bản chẳng thể chống lại những chí tôn thể kia.
Tuy nhiên, chỉ cần hắn đúc thành công Hỗn Độn Thể, sẽ có thể quét ngang thiên hạ, không còn phải e dè những chí tôn thể kia nữa.
Nghĩ đến Hỗn Độn Thể, Tiêu Vân liền lập tức kiểm tra hệ thống của mình, nhất thời mừng rỡ khi phát hiện số lần đốn ngộ của mình đã tăng lên tới 141 lần.
"Ha ha ha, có nhiều lần đốn ngộ như vậy, sau khi ta trở về từ Chân Long Sào, sẽ có thể lập tức đúc thành Hỗn Độn Thể." Tiêu Vân nhất thời kích động không thôi.
Nếu không phải vì muốn tới Chân Long Sào, có lẽ hắn đã bế quan tu luyện Hỗn Độn Kinh ngay bây giờ rồi.
Tuy nhiên, để đạt tới trình độ của tổ sư gia, Tiêu Vân cho rằng vẫn nên ở Luyện Thể cảnh tạo ra căn cơ mạnh nhất.
Đó chính là đem lực lượng của mình tăng lên tới 100 vạn cân, sánh ngang với tổ sư gia.
Chỉ có như vậy, hắn mới có thể giống như tổ sư gia, trở thành Hỗn Độn Thể mạnh nhất.
Nếu không, Hỗn Độn Thể cũng chẳng khác gì những chí tôn thể khác, đây không phải là điều Tiêu Vân mong muốn.
Tham vọng của Tiêu Vân rất lớn, hắn cho rằng nếu đã có Hỗn Độn Thể, vậy phải đạt tới cảnh giới mạnh nhất.
Sánh ngang tổ sư gia, thậm chí là vượt qua tổ sư gia, như vậy sau này hắn mới có thể tung hoành chư thiên vạn giới, xưng bá cửu thiên thập địa, quét ngang thiên hạ.
"Nên ra ngoài thôi."
Ảo tưởng trong chốc lát, Tiêu Vân liền rời khỏi Huyễn Ma Tháp.
Lúc này, bên ngoài Huyễn Ma Tháp sớm đã là biển người, tất cả đều chăm chú nhìn vào bên trong Huyễn Ma Tháp.
Khi Tiêu Vân từ trong Huyễn Ma Tháp bước ra, nhất thời thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, từng đôi mắt kích động, đều hướng về phía hắn.
Tiêu Vân hơi chau mày, bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy khiến hắn có chút xấu hổ.
Tuy nhiên, khi Tiêu Vân nhìn thấy một nữ tử váy tím ở phía trước đám đông, đôi mắt hắn lóe lên vẻ kinh diễm.
“Là Tịch Xuân Vũ!”
Tiêu Vân đã từng gặp ảo ảnh phân thân của Tịch Xuân Vũ trong Huyễn Ma Tháp, cho nên nhận ra nàng.
Bất quá, giờ phút này gặp được chân thân của Tịch Xuân Vũ, Tiêu Vân lại phát hiện nàng còn xinh đẹp hơn cả ảo ảnh phân thân rất nhiều.
Dung nhan tuyệt thế kia khiến cảnh sắc ngọn núi này ảm đạm thất sắc, gió nhẹ thổi qua, váy tím tung bay, phác họa thân hình tuyệt mỹ uyển chuyển, phập phồng, tựa như tiên tử chốn nguyệt cung, hội tụ linh tú của đất trời.
“Hừ!” Lâm Tiểu Nhã bên cạnh nhìn thấy Tiêu Vân nhìn chằm chằm Tịch Xuân Vũ, lập tức bất mãn bĩu môi, hừ lạnh một tiếng.
Phúc bá ở bên cạnh cười tủm tỉm nhìn Tiêu Vân, trong lòng cảm thán không thôi, đó chính là người thứ mười trong những kẻ mạnh nhất lịch sử, thật sự lưu danh sử sách!
“Tiêu sư huynh!”
Ngay lúc này, Tịch Xuân Vũ cũng nhẹ nhàng cất bước đi tới, nàng lay động tiên khu, tóc đen khẽ múa, giống như trích tiên hạ phàm.
“Ta từng thề, nếu ai có thể đánh bại ảo ảnh phân thân của ta, ta sẽ đi theo hắn. Hôm nay, Tiêu sư huynh đã đánh bại ảo ảnh phân thân của ta, không biết Tiêu sư huynh có nguyện ý thu nhận ta làm kẻ đi theo hay không?” Tịch Xuân Vũ nhìn chằm chằm Tiêu Vân trước mặt, đôi mắt sáng ngời, xinh đẹp động lòng người.
Phải nói rằng, đối mặt với sự ưu ái của một mỹ nhân tuyệt thế như vậy, Tiêu Vân hoàn toàn không nghĩ ra lý do gì để từ chối.
Nếu hắn dám từ chối, chỉ sợ ngàn vạn độc giả sẽ đánh cho nổ tung Hỗn Độn Thể của hắn.
Cho nên, Tiêu Vân rất thành thật cười nói: “Đa tạ Tịch sư muội đã ưu ái, về sau chúng ta có thể cùng nhau phấn đấu, cùng chứng đại đạo.”
Tịch Xuân Vũ nghe vậy cười rộ lên, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm, nàng cũng lo lắng bị Tiêu Vân từ chối, như vậy sẽ mất mặt lắm.
“Tịch Xuân Vũ, ta không cho phép ngươi đi theo một phế nhân!”
Ngay lúc này, một tiếng quát lớn từ phía chân trời truyền đến, vang vọng khắp ngọn núi, khiến cây cối xung quanh rung chuyển dữ dội.
Sau một khắc, một thân ảnh đỏ rực đạp không mà đến, hắn mang theo uy thế bàng bạc, giáng xuống toàn bộ ngọn núi, khiến tất cả những người có mặt đều cảm thấy một áp lực cực lớn.
Mọi người đều quay đầu nhìn lại, lập tức nhận ra thân phận của người này.
Là thánh tử Lý Bất Phàm!