Tiếng sấm không dứt, mưa càng lúc càng to.
Mấy cành liễu trước tổng đà Xuyên Bang tí tách giọt mưa, phảng phất như kẻ đau lòng cúi đầu rơi lệ.
Nỗi sầu khó tỏ, lại bị mây đen dồn nén, càng thêm một phần uất nghẹn không sao giải được.
Đinh Đại Đế, Vưu Điểu Quyện lòng dạ rối bời, gắt gao nhìn về phía bạch y thanh niên cách đó không xa, hắn đã dập tắt Ly Hỏa, trường kiếm tra vào vỏ, giấu đi từng luồng sắc lửa vào nơi sâu thẳm trong vỏ kiếm.