Chiến sự vẫn tiếp diễn, nhưng đại khảo của Vệ Uyên đã kết thúc.
Vừa trở lại Sa Dương thôn, một chiếc phi thuyền đã xé gió mà đến, từ từ hạ xuống trước mặt đám người Vệ Uyên.
Cửa khoang mở ra, bước ra mấy vị đạo nhân, người dẫn đầu mặt như táo đỏ, không giận mà uy, hiện thân càng khiến thanh khí trong phạm vi trăm trượng bốc lên, hoàng khí lui tán, hiển nhiên là một vị cao nhân trong cảnh giới Pháp tướng. Ánh mắt lão như điện, quét nhìn xung quanh, thấy Trương Sinh, Bảo Vân thì thần sắc hòa hoãn, gật đầu ra hiệu, khi thấy Vệ Uyên thì ánh mắt lập tức chuyển sang nhu hòa, trên mặt cũng có một nụ cười.
Ánh mắt của vị chân nhân thực ra cũng lướt qua Lý Trị, nhưng xem y như không khí. Hiển nhiên một vị công tử của Quốc công, vẫn chưa đủ tư cách lọt vào mắt của một vị chân nhân.