Chương 81: [Dịch] Long Tàng

Lấy thân chắn kiếm (2)

Phiên bản dịch 3628 chữ

Vệ Uyên bị một loạt đạo pháp đánh cho đầu váng mắt hoa. Hắn chưa từng bị đạo pháp công kích như vậy, trước mắt chỉ toàn ánh sáng lấp lóe đan xen và mảnh vải vụn bay tán loạn, đầu như bị mấy đại hán thay nhau dùng búa sắt nện mạnh, trong lòng không khỏi có chút hoảng sợ.

Hắn lảo đảo vài bước mới đứng vững, vội vàng cúi đầu xem xét, liền thấy trên người thêm không ít chấm máu nhỏ, đó là do Phong Châm đâm; còn có mấy đốm vàng nhạt, đó là do Hỏa Hoàn đốt. Cuối cùng là mấy vết cháy đen mảnh, đó là do Lôi Ti đánh trúng. Những vết thương này cộng lại, muốn tính là vết thương nhẹ cũng chưa đủ.

Mấy đệ tử Tri Cổ Phái cũng đều ngây người, không hiểu đạo pháp mà mình khổ tu bấy lâu nay rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì.

Tri Cổ Phái có đạo thuật, bên Đỉnh Tân Phái cũng có người tu thành đạo thuật. Chủ lực Tri Cổ Phái đều nhắm vào Vệ Uyên, bên Đỉnh Tân Phái liền không còn đối thủ, Thôi Duật ra tay chính là một đạo Phong Xà, quét bay bảy tám đệ tử Tri Cổ Phái ngã nghiêng ngả ngửa.

Thấy Tri Cổ Phái trận này lại sắp thua, một đệ tử vốn không đáng chú ý ở phe đối diện căm tức nhìn chằm chằm Vệ Uyên, bỗng nhiên từ trong tay áo bay ra một đạo thanh quang!

Thanh quang trong nháy mắt đã đến trước mặt Vệ Uyên, vốn là một thanh tiểu chủy thủ. Trong lòng Vệ Uyên đột nhiên dâng lên cảm giác nguy hiểm, thời khắc nguy cấp chỉ có thể cố hết sức nghiêng người.

Tiểu chủy thủ dễ dàng đâm vào ngực Vệ Uyên, rồi xuyên ra từ sau lưng, kéo theo một vòi máu!

Pháp khí!

Vệ Uyên kinh ngạc, đã có người Trúc thành Đạo Cơ rồi ư?

Đạo lực hùng hậu tàn phá trong cơ thể Vệ Uyên, huyết, cốt và nội tạng chưa được tôi luyện nên còn khá yếu ớt. Vệ Uyên chỉ cảm thấy sức lực trong cơ thể dường như đang theo máu tuôn ra từ vết thương, hơi đứng không vững. Chỉ là Vệ Uyên vốn tính tình quật cường, không chịu ngã xuống như vậy.

Thấy Vệ Uyên không ngã, thanh tiểu chủy thủ kia xoay một vòng trên không trung, rồi quay đầu bắn về phía sau tim Vệ Uyên, xem ra định xuyên thêm một lỗ trên người Vệ Uyên!

Vệ Uyên cố hết sức muốn né tránh, nhưng pháp khí nhanh như điện, hắn lại trọng thương suy yếu, làm sao tránh được?

Ngay lúc này, một bóng hình áo vàng bỗng nhiên lao vào người Vệ Uyên. Thanh tiểu chủy thủ kia không kịp thu thế, đâm vào sau tim nàng!

Vệ Uyên bị cú va chạm này làm cho không đứng vững được nữa, hai người cùng ngã xuống đất.

"Bảo tiểu thư!!" Thấy Bảo Vân bị pháp khí tiểu chủy thủ đâm trúng, lại còn là yếu huyệt sau tim, tất cả mọi người đều kinh hãi, vội vàng dừng tay.

Vệ Uyên và Bảo Vân đều bất động, thanh tiểu chủy thủ kia cắm ở sau tim Bảo Vân, nhìn qua chỉ còn thấy chuôi. Sau lưng nàng, một vệt máu nhanh chóng xuất hiện và lan rộng.

Hiểu Ngư giận tím mặt, trong mắt bỗng nhiên nổi đầy tơ máu, hai tay ôm vòng trước ngực, cực kỳ khó khăn nâng lên, như thể đang nâng một ngọn núi. Giữa hai cánh tay hắn sáng lên một khối quang hoa chói mắt, linh khí trời đất xung quanh điên cuồng hội tụ về điểm sáng đó, lại dấy lên một trận phong bạo!

Trong cuồng phong, điểm sáng kia trong nháy mắt đã rực sáng như một vầng mặt trời đỏ!

Khí thế Đạo Cơ ngút trời kia mọi người đều quá quen thuộc, chính là dấu hiệu của việc Trúc thành Đạo Cơ. Hiểu Ngư vốn đã ở ngưỡng cửa đột phá, không ngờ dưới cơn thịnh nộ lại đột phá Đạo Cơ ngay tại trận.

"Chết!" Vầng mặt trời đỏ trong lòng Hiểu Ngư bỗng nhiên bay ra, nhắm thẳng vào kẻ đã phóng ra pháp khí tiểu chủy thủ kia mà đập xuống!

Mặt trời lớn giữa không trung, kẻ kia tuy đã tu thành Đạo Cơ, nhưng dưới uy áp khủng bố lại không thể động đậy, mặt xám như tro tàn, chỉ có thể trơ mắt nhìn vầng mặt trời đỏ rơi xuống mình.

Giữa không trung vang lên một tiếng thở dài: "Vậy là quá rồi."

Bạn đang đọc [Dịch] Long Tàng của Yên Vũ Giang Nam

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!