Nam Cung Diệp trở về căn cứ bí mật ở Phượng Nghi Hà, gột rửa phong sương đầy mình, sau đó thay lại đạo bào đen trắng xen kẽ, đầu cài ngọc quan, lưng đeo kiếm hạp, một lần nữa hóa thành nữ kiếm tiên không vướng bụi trần, một mình đến Khâm Thiên Giám.
Càn Đế băng hà, thái tử gặp chuyện, trữ quân đổi chủ, đặt vào bất kỳ triều đại nào cũng là đại sự đủ sức lay chuyển quốc bản. Khâm Thiên Giám tuy không can dự chính sự, nhưng với tư cách là bên chịu trách nhiệm chính, giờ đây có thể nói là rối như tơ vò. Bên ngoài Bát Phương Thông Minh Tháp, đâu đâu cũng thấy bóng người hối hả qua lại, thỉnh thoảng còn thấy chưởng môn Đan Đỉnh phái từ nơi khác tìm đến.
Nam Cung Diệp không muốn kinh động ai, lặng lẽ từ cửa hông tiến vào Bát Phương Thông Minh Tháp, lên đến đài quan tinh ở tầng cao nhất. Ngẩng đầu nhìn lên, thấy chưởng giáo Lục Vô Chân một mình đứng đó, ngước nhìn trời xanh, chẳng hay đang suy tư điều gì.