Quách Thái Hậu muốn chấp chưởng triều chính, không thể tự mình đi đào bới những yêu ma quỷ quái trong dân gian. Những năm qua, bà cũng muốn bồi dưỡng tâm phúc tài tuấn, nhưng dưới trướng tuy đông người, nhân tài lại khó tìm, những kẻ được bồi dưỡng đa phần là hạng Thẩm Thương, năng lực có hạn. Bởi vậy, bà rất mong Tạ Tẫn Hoan đến đây giúp bà bài ưu giải nạn.
Kết quả không biết có phải thời vận đã đến, Tạ Tẫn Hoan đã ở trước mặt bà, mà trời xanh lại ban cho bà một hạt giống tốt có nhiệt huyết, năng lực và lòng trung thành không hề thua kém Tạ Tẫn Hoan.
Đối với nhân tài như vậy, Quách Thái Hậu tự nhiên cực kỳ trân quý, từ trong tay áo lấy ra một khối kim bài, ném cho Khương Tiên:
“Từ hôm nay, ngươi chính là Phụng Nghi sứ, trên tra xét bách quan, dưới tra xét giáo phái, nếu gặp yêu tà có thể tiên trảm hậu tấu. Ngày mai bản cung sẽ giao cho ngươi một việc, nếu ngươi còn có thể làm tốt, Thiên Các Nội Vệ sau này sẽ do ngươi chấp chưởng!”