Thân thể đỏ rực của nó mạnh mẽ cong lên, xương sườn gãy nát dưới da phát ra tiếng “rắc rắc” giòn tan, vết thương chưa lành ở bả vai đột nhiên nổ tung tia lửa vàng đỏ — con cự thú này vậy mà dùng vó trước chống đất, cố gắng chống đỡ thân thể như núi, ngọn lửa đã tắt giữa bờm lông chợt bùng cháy trở lại, hóa thành quang diễm tựa lưu ly quấn quanh tứ chi.
“Gầm…”
Tiếng gầm ấy mang theo âm thanh như xé lụa, tràn đầy vẻ không cam lòng, chấn động tàn vân giữa không trung tan nát, chấn động lĩnh vực đen trắng của Cố Mạch trong khoảnh khắc vỡ nát như huyễn ảnh tiêu tan.