Chương 85: [Dịch] Muôn Đời Tu Tiên: Ta Có Thể Cố Định Thiên Phú

Đúng là một con tắc kè hoa! (1)

Phiên bản dịch 5051 chữ

Ngày thứ hai.

Quả nhiên, đúng như lời Triệu Kim Hổ nói.

Khi Trần Thắng một lần nữa bước vào Đan Minh.

Trong ngoài Đan Minh, ánh mắt của hầu hết mọi người nhìn hắn đều đã thay đổi rõ rệt.

Bất kể là chấp sự hay đệ tử, thấy Trần Thắng đều không ai không nghiêng người chắp tay, trong mắt đan xen vẻ kính sợ và nồng nhiệt.

Thậm chí là lấy lòng, nịnh hót…

Trưởng lão luân phiên hiện tại tên là Từ Chương, một vị luyện đan sư nhị giai hạ phẩm.

Từ trưởng lão đích thân ra ngoài điện đón, đưa Trần Thắng đến luyện đan thất, gương mặt vốn không hay cười nói của ông giờ đây tràn ngập ý cười.

Sau đó, ông trịnh trọng trao ngọc giản đan phương cùng mấy chục phần linh dược tương ứng vào tay Trần Thắng:

“Trần tiểu hữu, đây chính là nhiệm vụ độc quyền của ngươi – luyện chế Thông Minh Đan, đan này thuộc hàng đỉnh cấp nhất giai, độ khó luyện chế khá cao, điểm cống hiến rất hậu hĩnh.”

“Xem ra điện chủ đặt kỳ vọng rất lớn vào ngươi!”

Từ trưởng lão nói với vẻ đầy ẩn ý.

Trần Thắng nghe vậy, lòng lập tức rung động, thì ra là vị tối cao kia, hắn ôm quyền cảm tạ:

“Đa tạ trưởng lão chỉ điểm, đa tạ điện chủ ưu ái.”

Từ trưởng lão nghe xong, hài lòng gật đầu.

Chẳng mấy chốc, linh thức của Trần Thắng lướt qua ngọc giản, bắt đầu xem xét đan phương.

Đan phương vô cùng tinh diệu, độ khó cực cao.

Yêu cầu về hỏa hầu, kỹ thuật ngưng đan đã đạt đến cảnh giới nhập vi nhị giai.

Điều khó tin hơn nữa là – yêu cầu trong đó lại ẩn chứa sự trùng khớp với mấy loại thủ pháp cốt lõi mà Trần Thắng nắm giữ.

Xem ra hắn thật sự đã lọt vào mắt xanh của điện chủ, điện chủ biết rất rõ về hắn.

Trần Thắng thầm cảm thán, lại nghe Từ trưởng lão nói về thù lao.

Quả không hổ là nhiệm vụ độc quyền!

Mức độ hậu hĩnh khiến Trần Thắng nghe xong cũng phải kinh ngạc:

“Một năm trăm lò, sẽ có bốn nghìn điểm cống hiến.”

“Nhận nhiệm vụ này, chẳng phải là năm năm đổi được một viên Trúc Cơ Đan sao? Việc nhẹ mà bổng lộc lại cao, đây là thái độ của tông môn đối với luyện đan sư thiên tài ư?”

Trần Thắng cảm thấy được ưu ái, có chút thụ sủng nhược kinh.

Từ trưởng lão mỉm cười nói:

“Được rồi, tiểu hữu, bắt đầu luyện đan đi.”

"Hãy đem bản lĩnh thật sự ra, hoàn thành nhiệm vụ, ta cũng dễ bề báo cáo."

Trần Thắng gật đầu, dần lấy lại bình tĩnh:

“Làm phiền trưởng lão rồi!”

Chẳng mấy chốc.

Trần Thắng lấy ra đan lô cùng linh dược đã được xử lý.

Sau đó hai tay bấm quyết, đầu ngón tay không gió mà động.

“Khởi!”

Một luồng linh hỏa từ đầu ngón tay hắn nhảy vọt ra, như linh xà nhập vào địa hỏa hạch, ngọn địa diễm cuồng bạo trong nháy mắt trở nên ôn thuận.

“Dung!”

Tinh hoa của mấy chục loại linh dược có thuộc tính tương khắc được hắn điều khiển giữa không trung, dùng Tinh Hỏa Liên bao bọc từng vòng, phân chia đặt vào Cửu Cung Hỏa Vị trong lò, mỗi khu vực có thuộc tính khác biệt.

“Chuyển!”

Lửa trong lò đột nhiên phân hóa!

Xích diễm, thanh hỏa, âm lam lãnh viêm ba màu đồng thời bốc lên, lực lượng hỏa diễm được khống chế chuẩn xác, trong lò hóa ra thế giới hỏa tướng vi hình của 『Nghịch Thủy Huyền Băng』.

Dược dịch có thuộc tính khác nhau được tinh luyện, tôi luyện đến cực hạn trong mỗi hỏa vực riêng…

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Đã đến bước cuối cùng – ngưng đan.

Thủ ấn của Trần Thắng biến hóa như Thiên Thủ Quán Âm, mấy chục đạo pháp quyết như mưa rào đánh vào đan lô.

Lò mở!

Mười hai viên đan dược toàn thân tròn trịa, ánh vàng lấp lánh, bề mặt có hai đường đan văn rõ ràng uốn lượn, phá lò bay ra.

Hương thơm kỳ lạ lan tỏa khắp hỏa thất.

Từ trưởng lão nhận lấy đan dược, vuốt râu, cảm thán từ đáy lòng:

“Khó trách điện chủ lại coi trọng như vậy.”

“Kỹ nghệ luyện đan của tiểu hữu đã vượt qua lão hủ tầm thường này rồi,”

Trần Thắng nghe vậy, tim lại đập thót một cái.

Sau khi lần lượt nắm giữ các kỹ thuật khống hỏa, ngưng đan nhị giai, hắn cũng từng tìm được một đan phương nhị giai hạ phẩm thông thường.

Mấy lần thử luyện chế đều thất bại, lần tốt nhất cũng chỉ được một viên phế đan có năm thành dược tính.

Khoảng cách đến đan sư nhị giai vẫn còn rất rõ ràng.

Lời lẽ tâng bốc thế này, hắn đâu dám nhận.

Trần Thắng vội vàng xua tay:

“Trưởng lão ưu ái, ngài chính là luyện đan sư nhị giai.”

“Chút kỹ nghệ cỏn con này của tại hạ, còn kém xa lắm.”

Từ trưởng lão lại nghiêm túc nói:

“Tính tình của lão phu ai mà không biết, chưa từng nói lời hư dối, luận về kỹ nghệ luyện đan, ngươi đã ở trên ta rồi.”

“Chỉ là ngươi bị tu vi trói buộc, không có thần thức của tu sĩ Trúc Cơ phụ trợ, nếu thật sự muốn luyện chế đan dược nhị giai, thì không thể sánh bằng lão phu.”

Trần Thắng nghe vậy khẽ gật đầu.

Đan sư nhị giai cơ bản đều là tu sĩ Trúc Cơ, sự trợ giúp của thần thức đối với việc luyện đan là quá rõ ràng.

Từ trưởng lão khá xem trọng hắn:

“Nền tảng của tiểu hữu đã đại thành, đợi tu thành Trúc Cơ, bù đắp chỗ yếu. Lắng đọng mài giũa vài năm, sẽ là đan sư nhị giai trung phẩm vững như bàn thạch.”

Trần Thắng nghe vậy, liên tục xua tay:

“Trưởng lão ưu ái, quá khen rồi.”

Từ trưởng lão nghe xong, liền ha ha cười lớn:

“Tiểu hữu tuổi còn trẻ mà đã trầm ổn, khiêm tốn như vậy, quả là khác với những thiên tài luyện đan khác.”

Bạn đang đọc [Dịch] Muôn Đời Tu Tiên: Ta Có Thể Cố Định Thiên Phú của Ngưu Đốn Bất Ngốc Đỉnh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    37

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!