Tô Lộc bóp nát Thần Nguyên, một luồng ba động đáng sợ trong khoảnh khắc hội tụ thành một cơn lốc xoáy thông thiên.
Khí tức thuần khiết không tì vết như thủy triều tràn vào cơ thể Tô Lộc.
Giờ khắc này, linh hồn đang khô tọa trong đầu Tô Trần lại một lần nữa mở mắt.
"Sơn Hải... Thục... Phạt Thiên..."