Chương 79: [Dịch] Nghịch Mệnh Vạn Thế, Ta Đánh Nổ Tiên Đế

Vô Cực Đan Tôn (7)

Phiên bản dịch 7535 chữ

Quỷ Cốc Đan Vương hỏi: "Tiếp theo sư điệt có dự định gì?"

Tô Trần đáp: "Ta muốn đánh bại sư bá trước, sau đó mới đến Trấn Ngục Thánh Địa."

Quỷ Cốc Đan Vương không giận, ngược lại còn cười lớn đầy hân hoan: "Tốt, ta chờ ngày đó."

"Trấn Ngục Thánh Địa cũng không tệ, ta vốn còn muốn tranh thủ cho ngươi một suất tu nghiệp ở Đan Thần Điện tại Trung Vực, xem ra ngươi đã có chủ ý của riêng mình."

Tô Trần gật đầu.

Đan Thần Điện là một trong những thánh địa luyện đan ở Trung Vực.

Về lý mà nói, nơi đó được trọng vọng hơn.

Nhưng Tô Trần lại xem trọng Trấn Ngục Thánh Địa hơn.

Suốt ba năm sau đó, Tô Trần đều tu luyện tại hoàng đô.

Nhờ thân phận luyện đan sư, Tô Trần không thiếu tài nguyên tu hành, tu vi cũng thành công đột phá đến Linh Phách cảnh.

Tô Trần tìm đến Quỷ Cốc Đan Vương.

Quỷ Cốc Đan Vương không hề bất ngờ trước sự xuất hiện của Tô Trần, cười nói: "Ngươi đã chuẩn bị xong rồi ư?"

Tô Trần gật đầu.

Trận chiến này, chỉ có một người đứng ngoài quan sát.

Tống Uyển Thanh nhìn thấy sư tôn và thanh niên tên Tô Trần, hai người đồng thời luyện chế đan dược, phân định cao thấp.

"Có lẽ... đây mới là thiên tài chân chính!"

Tống Uyển Thanh khóe miệng đắng chát, nàng từng nghe Quỷ Cốc Đan Vương nói, những thiên tài luyện đan chân chính đều ở các thánh địa luyện đan, có những yêu nghiệt vượt xa nàng.

Nàng tự cho mình không thua kém những yêu nghiệt luyện đan kia.

Giờ đây mới biết mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng.

Tô Trần thành công luyện chế ra đan dược lục phẩm.

Thủ pháp luyện đan của hắn khiến Quỷ Cốc Đan Vương cũng phải kinh ngạc tán thưởng.

Phẩm chất đan dược của cả hai đều là thượng thừa.

Quỷ Cốc Đan Vương mỉm cười nói: "Là ta thua rồi."

Tô Trần trẻ hơn ông rất nhiều.

Mà tạo nghệ luyện đan đã đạt đến trình độ này.

Tương lai nhất định không thể lường trước.

"Tô Trần sư điệt, ngươi thật sự không cân nhắc tới Đan Thần Điện sao?"

Quỷ Cốc Đan Vương vô cùng tiếc nuối, nếu thiên phú của Tô Trần đến Đan Thần Điện, nhất định sẽ nhận được sự bồi dưỡng tốt hơn. Trấn Ngục Thánh Địa tuy không tệ, nhưng nếu chỉ xét về nội tình của luyện đan sư thì không thể nào so sánh với Đan Thần Điện.

Đáng tiếc, Tô Trần đã quyết tâm gia nhập Trấn Ngục Thánh Địa, chỉ đành từ chối.

Tô Trần rời khỏi Long Tiêu hoàng triều, ngoài Tống Uyển Thanh ra, không ai hay biết nơi đây đã diễn ra một trận tỷ thí luyện đan, cuối cùng kết thúc bằng sự thất bại của đệ nhất luyện đan sư Long Tiêu hoàng triều, Quỷ Cốc Đan Vương.

"Sư tôn... ta muốn tới Trung Vực!"

Tống Uyển Thanh thần sắc nghiêm túc.

Nàng muốn được chiêm ngưỡng một thế giới rộng lớn hơn.

Quỷ Cốc Đan Vương đứng dậy, cụp mắt xuống, khẽ nói: "Được... chúng ta cũng nên rời khỏi Long Tiêu hoàng triều rồi, ân tình này vi sư cũng không còn nợ Long Tiêu hoàng triều nữa!"

Tô Trần rời Long Tiêu hoàng triều, trực tiếp đến Trấn Ngục Thánh Địa, sau một năm rưỡi thì đến nơi.

Trấn Ngục Thánh Địa vừa lúc đang chiêu mộ đệ tử.

"Hai mươi mốt tuổi? Xin lỗi, Trấn Ngục Thánh Địa chúng ta quy định khảo hạch phải dưới hai mươi tuổi."

Trưởng lão phụ trách chiêu mộ đệ tử không thèm ngẩng đầu.

"À, thật ra ta còn là một luyện đan sư."

Trưởng lão khảo hạch hơi kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn thấy một thanh niên mặc bạch bào lơ đãng lấy ra một tấm huy hiệu lau lau.

Trên huy hiệu không nhiều không ít, sáu ngôi sao lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Trưởng lão khảo hạch trợn tròn mắt, khuôn mặt vốn nghiêm nghị bỗng chốc nở nụ cười rạng rỡ như hoa cúc.

"Lục phẩm luyện đan sư? Ngươi là Đan Vương đại nhân? Một Đan Vương trẻ tuổi đến vậy sao?"

Nhìn vị trưởng lão khảo hạch cười ngây ngô, Tô Trần tùy ý đeo huy hiệu lên ngực, hỏi: "Trưởng lão, ta có thể tham gia khảo hạch không?"

Trưởng lão khảo hạch đập bàn một cái: "Khảo hạch? Khảo hạch cái rắm!"

"Ngươi đã là đệ tử của Trấn Ngục Thánh Địa ta rồi, hơn nữa còn là đệ tử nội môn! Ta sẽ lập tức bẩm báo Thánh Địa, nhất định sẽ có trưởng lão xuất quan thu ngươi làm chân truyền đệ tử!"

Những người khác: "..."

Trưởng lão khảo hạch chú ý đến ánh mắt của những người khác, vung tay áo: "Nhìn cái gì mà nhìn, nếu ngươi cũng là lục phẩm luyện đan sư, đừng nói hai mươi mốt, cho dù năm mươi tuổi, Trấn Ngục Thánh Địa ta cũng thu!"

Rất nhanh, có trưởng lão vội vã thông báo cho Thánh Địa, chỉ trong chốc lát Tô Trần đã được đưa đi, đến bên trong Thánh Địa.

So với hơn hai ngàn năm trước, Trấn Ngục Thánh Địa đã thay đổi rất nhiều.

Một lão giả có khuôn mặt trẻ thơ nhưng mái tóc bạc trắng lập tức xé rách không gian xuất hiện, đến bên cạnh Tô Trần trực tiếp đưa tay sờ nắn.

"Là Thất Khiếu Linh Lung Thể, cốt linh quả nhiên là hai mươi mốt, đúng là kỳ tài luyện đan trăm năm khó gặp!"

Rất nhanh, lại một trận hư không chấn động, một nam tử áo đen xuất hiện, sau lưng vác theo kiếm hạp.

Lão giả mặt trẻ tóc bạc thấy người đến, lập tức mắng chửi: "Hạ tiểu tử, Tàng Kiếm Phong các ngươi tới đây làm gì?"

Nam tử áo đen không vội không vàng, chậm rãi nói: "Tiểu hữu này là Thất Khiếu Linh Lung Thể, tu luyện sẽ đạt hiệu quả gấp bội, Tàng Kiếm Phong ta đang thiếu nhân tài như vậy."

"Tiểu hữu, ngươi có muốn luyện kiếm không, có muốn làm một kiếm tu, tung hoành vạn dặm, tiêu dao giữa trời đất không?"

Lão giả mặt trẻ tóc bạc mắng: "Nhảm nhí, các ngươi từng đứa một nghèo rớt mồng tơi, ngay cả linh tửu cũng phải mua chịu, chỉ biết dựa vào lừa gạt, lại còn muốn thiên tài luyện đan như thế này làm công cho Tàng Kiếm Phong các ngươi? Mơ đi!"

Lão giả quay đầu lại nói với Tô Trần: "Chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Đan Đường ta, đệ tử Tàng Kiếm Phong sẽ là người hầu của ngươi."

Nam tử áo đen lập tức sa sầm mặt mày, toàn thân bốc lên sát khí, lão giả không vội không vàng lấy ra một tấm linh khế, thấy vậy nam tử áo đen liền xám xịt rời đi.

Rất nhanh, lại có các đại năng khác kéo tới.

Lão giả không nói lời thừa.

"Đao Đường? Nguyên thạch nợ tháng trước đã trả chưa?"

"Chấp Pháp Đường? Tin hay không, tháng sau ta sẽ hủy bỏ tất cả ưu đãi đan dược cho Chấp Pháp Đường các ngươi?"

"Linh Vũ Phong? Lần sau tu luyện võ kỹ đừng đến hợp tác với Đan Đường ta!"

"Thánh Chủ? Cũng vô dụng thôi, lần sau không có nguyên thạch thì đừng đến cầu lão phu!"

Trấn Ngục Thánh Chủ sờ sờ mũi, hắn chỉ vừa mới đi ngang qua.

Lặng lẽ đi ngang qua, rồi lại lặng lẽ rời đi.

Tô Trần nhìn lão giả mạnh mẽ như vậy, một mình đấu khẩu với từng vị đại năng, khiến họ phải xám xịt bỏ đi, trong lòng bất giác mỉm cười.

Từ khi Trấn Ngục Tông biến thành Trấn Ngục Thánh Địa, việc bị Đan Đường mắng chửi vẫn không hề thay đổi.

Hắn bái lão giả làm sư phụ.

Lão giả hiệu Vạn Tượng Đan Tôn, là đường chủ của Đan Đường, cũng là thủ tịch luyện đan sư của Trấn Ngục Thánh Địa.

Hắn trong một ngày liền lột xác, liên tiếp nhảy ba cấp, trở thành chân truyền đệ tử.

Các thiên kiêu trẻ tuổi của Trấn Ngục Thánh Địa khi biết tin, nếu là người khác, họ ít nhiều cũng sẽ thử thăm dò xem vị chân truyền mới này có thực lực ra sao, bởi lẽ rất nhiều thiên tài nội môn đang mong mỏi được thăng cấp chân truyền.

Nhưng khi họ biết vị chân truyền mới này đến từ Đan Đường, mọi bất mãn đều tan biến, chỉ còn lại một ý nghĩ.

Kết giao!

Chết tiệt, bọn họ muốn thăng cấp chân truyền là vì cái gì? Chẳng phải là vì tài nguyên tu hành tốt hơn sao?

Tài nguyên tu hành từ đâu mà có?

Đan Đường chứ đâu!

Đùi lớn như vậy ai mà chẳng muốn ôm?

Ngay cả các tự liệt chân truyền của Thánh Địa cũng bị kinh động, nhao nhao tự mình mang lễ vật đến bái phỏng, chúc mừng sự xuất hiện của chân truyền mới.

Tô Trần chợt nhận ra.

Quả nhiên trong giới tu hành, vẫn cần một chút tài năng.

Làm một luyện đan sư thế này, quả thực sướng hơn vạn lần so với những võ phu thô kệch, khổ sở kia.

Bạn đang đọc [Dịch] Nghịch Mệnh Vạn Thế, Ta Đánh Nổ Tiên Đế của Bất Luyến Ngư Đích Miêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    71

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!