Trong đại điện yên tĩnh trong chốc lát.
Trương gia Tiên Quân ra vẻ người tốt đứng ra giảng hòa: “Diệp đạo hữu không quản ức vạn dặm xa xôi mà đến, thực là may mắn của Tiên Đạo Minh ta. Ân oán ngày trước chẳng qua chỉ là chút mâu thuẫn nhỏ, nên để gió cuốn đi, cùng nhau mưu đồ tiên đạo mới là chính đạo.”
Nói xong, vẻ mặt của các vị Tiên Quân có mặt tại đây đều dịu đi.
Ngũ Tiên giáo chủ thấy vậy, biết rõ không thể ngăn được lòng chiêu mộ của nhóm người này, bèn thầm lắc đầu.