Vương Học Châu 'bất đắc dĩ' nhận lấy lễ vật.
Khi tiễn Timur đi, hắn mang vẻ mặt ngưng trọng: "Chuyện này ta sẽ cố hết sức hòa giải, nhưng kết quả ra sao thì hoàn toàn phải xem ý trời! Nhưng ta cam đoan, những gì Nữ Chân có, các ngươi chắc chắn có! Những gì Nữ Chân không có, biết đâu chúng ta lại có! Nếu các ngươi đến sớm hơn, ta cũng sẽ không khó xử như hôm nay... Haiz!"
Nhìn vẻ mặt rối rắm của hắn, trên khuôn mặt đen sạm của Timur lộ ra một hàng răng trắng bóc: "Ta tin Vương đại nhân!"
Vương Học Châu nhìn hắn, sắc mặt biến đổi liên tục, cuối cùng hạ quyết tâm, cắn răng nói: "Thế này đi, những chuyện khác ta không dám hứa với các ngươi, nhưng viên Thảo Nguyên Chi Tinh kia là của nhạc mẫu ta. Ta thấy muội muội ngươi thật sự rất thích, ta sẽ quay về khuyên nhủ nhạc mẫu ta để bà ấy cắt ái, ta coi ngươi là bằng hữu!"